Châu rên rỉ với một thèm thuồng khao khát:
“Trời ơi! Vú chị đẹp quá! Chị phải làm sao cho ngực em sớm nẩy nở đi.”
Rồi nàng ghé miệng nút đầu vú chị. Không ai dạy nàng điều này, có lẽ bản năng mẩu tử khiến nàng làm vậy? Từ hơn một tháng nay Tâm về quê nghỉ hè nên Thuý không còn ai mút vú cho nữa. Nay có đứa em họ tự nhiên không dạy cũng biết mút như điên làm nàng sướng khoái cùng cực. Nàng rên nho nhỏ nhưng cũng khiến Châu hiểu chị đang ngây ngất. Thúy kéo em về giường nằm để tận hưởng cái đê mê. Châu ngập ngừng hỏi:
“Chị Thúy này!”
Thuý chợt tỉnh giấc mơ bay bổng, mệt mỏi hỏi:
“Cái gì em? Chắc muốn chị trả lễ bù lại chứ gì?”
“Cũng muốn chứ! Nhưng không phải vậy.”
“Cái gì mà cứ vòng vo mãi thế?”
“Tối qua, lúc chị mi và xoa đầu vú em đó, em thấy quần lót bị ướt mà không phải là nước tiểu vì nó dính lại không có mùi khai?”
“Vậy là em là người lớn rồi đó. Không phải nước tiểu đâu. Phải sướng khoái lắm mới tiết ra được như vậy. Đó là chất nhờn ở hạch Barthelin hai bên mép cửa mình ứa ra đó.”
Thúy nói với tất cả hứng khởi sôi nổi. Đấy là điều nàng muốn hỏi Châu mà chưa có dịp thuận tiện. Nay lại được chính đứa em thú nhận thì còn gì bằng. Như tìm được lý do chính đáng, Thúy ngồi bật dậy, thọc tay vào trong sì líp đưa em để thấy nước dâm đã thấm ra ngoài đũng quần lót. Nàng tỏ vẻ thán phục:
“Con nhỏ này dâm dễ sợ! Thật là hậu sinh khả uý!”