Con bé giãy tê tê, tay vê như vê thuổc, hai chân đập uỳnh uỳnh, miệng rít lên như rắn huýt sáọ Bố tiên sư nó, thế là nó sươ’ng đứt đuôi con nòng nọc ra rồi, còn nói năng đếch gì được. Cụ nhẩn nha huých ạch ạch vô lỗ lô`..n, hai tay vê miết vào đầu vú, cứ đếm một hai như lính ắc ệ Chổc chổc, cụ lại giở hổng đít con bé lên, cho cái lô`..n đội cao rồi dận ầm ầm như người ta đạp lúạ
Con bé sươ’ng chết dí người lại, hai tay bấu chặt lấy khuỷu tay cụ và đu đưa, đu đưạ Cái lô`..n nó dập dềnh chẳng khác sóng, nhấp nha nhấp nhô tựa con tàu, hai vú phều phào như cái quạt. Cụ cũng sươ’ng tận mạng, nhưng vẫn thích trêu: này đằng ấy gọi thày, gọi u ra mà mách tơ’ đang đi..t đi, sao lại im thin thít thế.
Con bé quê quá, bụm lấy tay che mặt, nói dỗi: đi..t đéo đi..t, còn pha trò, tao thì đạp lộn cổ xuổng, mất mẹ cái lỗ lại than giời như bô.ng. Cả hai thích chí cười toe, cụ xoa nắn hai vú và thúc đầu gổi lăn qua trở lại trên người con bé, hát vang: nào cùng chèo, chúng ta cổ chèọ Giữa hai câu, lại bin bin khi cụ bóp vào đôi vú.
Cụ ông đã cổ đem kinh nghiệm cả đời cụ ra truyền lại cho thằng Cún. Khổn nỗi, nó ngu như bò, học mãi chẳng thuộc. Cụ phải hết nươ’c hết cái, vừa chửi vừa giảng cho nó hiểu: tao hỏi mày, giời sinh ra cái vú, cái lô`..n đàn bà để làm gì, nếu chẳng để dâng cho mày sờ, mày đéo ? Tiên sư mày, sao mày ngáo thế. Mày cứ ghịt lấy nó xem nó làm saọ Bổ khỉ, đồ ba cái đứa con gáị Con nào khoẻ miệng la thét thì khi mày vật được, nó sẽ nhanh chóng nín khe ngaỵ Nó hăm he, doạ nạt gì, mặc bố nó. Mày cứ giành giật bóp cật lực vào, phải cố mà trật được áo lót lên, dùng thịt da các ngón tay mày bóp chặt lấy hai vú nó. Xoa cật lực vào, đừng cho nó vùng ra được. Phải vớ được hai đầu vú nó, kẹp bằng ngón trỏ và ngón giữa mỗi bên, vặt mạnh vào, chuốt lia lịa, như người ta chuốt viết chì ấỵ Khi nào thấy cả hai đầu vú nhọn hoắt như tháp bút là ăn tiền, khi đó dù mày có lơi tay ra, mả mẹ nó cũng xúi mày vặt nữạ