Ai đời, mẹ vợ ở cạnh bên mà thằng mả mẹ đè béng con bé ra xé quần, xé áo kêu xoẹt xoẹt, nghe mà nhức óc. Rồi nó làm gì ột ột, rung cả chỗ cụ ngồi, hai chân con bé vung tít lên như giẵm phải lửa. Con bé vùng vằng dữ quá, song chỉ một loáng thấy im và hai đứa ầu ơ ví dầu nghe mà ghét.
Cụ chỉ còn nghe chót chót như tiếng mút kẹo và hai chân con bé thì co duỗi như đạp xe, hích đẩy cả vào cụ. Khiếp, tuổi trẻ hung hăng thế. Cụ mường tượng cụ xưa cũng thế. Đêm bảy ngày ba, cụ ông sơi tái vợ bất kể ở đâu cũng được. Cụ mệt bỏ bu xin nghỉ một hôm, cụ ông xụ mặt như chó dái là cụ động tâm phải vạch quần để cụ ông sơi tái cho rồi.
Ông lão dai như giẻ rách, mới ăn trưa xong, ngáo một giấc, trở dậy đã lại leo lên. lô`..n cụ bà chẳng mấy khi sạch bong vì khí trận trước chưa khô cụ ông lại phùn cho đợt khí mới. Bữa nào cụ ông đi khỏi nhà, bà đã mừng, nhưng chỉ một lát đã thấy lão hớt hải chạy về, bụm dái gọi inh cụ bà vào nhanh lên không chết mất.
buô.i` dái dài ngoằng, cứa cái nào cái ấy đau và thốn cật lực, nhưng tỏ vẻ ca cẩm là cụ ông nạt ngay. Lắm hôm vừa dứt kinh xong, cửa mình còn ê ẩm, cụ ông mon men giúi buô.i` vào, ôi nó rát tợ bị cưa xẻ bên trong. Thế mà vẫn phải dạng toạc chân cho cụ ông giập, chưa đã, lão còn vác luôn chân lên mà dận, mà ấn trịt buô.i` vào. đi..t đã, còn văng tục là lô`..n khắm như mắm thối.