Cha con đẻ mẹ lũ đàn ông quái ác. Tay nào sờ được lô`..n rồi là ngoáy tít cung trăng, chị Hằng đến cũng tuột dên chớ nói gì đàn bà, con gái. Nó bóp, nó mò, nọ rị, nó móc, nó ngoéo, nó chọt, nó đâm, miệng lại còn ngậm, nhay, nút xoèn xoẹt nơi ngực. Các bà xin tha, chúng chẳng chịu tha; các bà van vỉ chúng càng tấn công thêm cho long cả xích. Chỉ khi các mụ kềnh ra thí mạng cùi cho các bố mần thịt thì chuyện mới rồi.
Ôi, chả hiểu con gái bà đã nhận ra cái kinh nghiệm này chưa mà sao cứ quết dính mấy thằng như lọn chả ôm lấy gốc gỗ chờ bị nướng hay chiên hở con nỡm ?
Cô bé được cụ vuốt ve, cho dựa đầu vào vai thì thút thít khóc. Bao nhiêu oán hận, tủi hờn trong lòng làm cho con nhỏ nấc lên từng chặp. Cụ biết con nhỏ giận thằng Cún vô cùng, nên cụ khuyến khích con bé cứ khóc cho đã để giảm khổ đau đi.
Con bé được nê, trước còn nắc nắc sơ sơ, sau thì khóc mùi khóc mẫn. Nước mắt nước mũi nhòe nhoẹt cả ra, đầu cô giụi giụi vào tay áo cụ. Ông lão xót xa quá cỡ, nỗi đau của cô nào khác gì nỗi đau của cụ, nó vần huỳnh huỵch, bóp tan bóp nát trái tim ông.
Thằng mả mẹ con cụ đúng là đồ mặt lô`..n. Ai lại đi bắt nạt con đàn bà xinh đáo xinh để. Bố nó, cái ngực con bé đụng ầm ầm vào cánh tay cụ, mỗi lần nấc lại đùn cái vú mềm lên quết lấy khuỷu tay ông làm ông vô cùng khó chịu.