Cụ ra cái điều pháp sư cao tay ấn, cụ vét toẹt con cù đinh hắt vào chân giường, chùi luôn vào quần và bảo với chị: còn một vài con nữa, để thầy lôi hết chúng ra. Con bé hỉ hả vì được cụ tận tình chữa trị, con vi trùng nó kinh vậy mà cụ dám dùng mồm bú để hút chúng ra. Yên chí lớn, con nhỏ nằm hả hết lô`..n ra cho cụ bắt sâu.
Cụ ụp mặt vào, rúc rúc cho khí lô`..n nhỏ trào ra lại và bú oạp oạp lên cái khe. Hai chân con bé vẩy như tay võ nghệ gạt ám khí, cặp vú con bé rung còn hơn chuông gọi hồn. Cụ thích mút tỉ tê đến con bé muốn ngất lịm đi.
Cụ ông ra về người lâng lâng phẻ phắn. Cụ tủm tỉm cười suốt dọc đường. Không dè hai bố con cụ lại cùng chết chung một lỗ. Con bé không hé môi ra song cụ thừa sức biết là nó đã để thằng Cún đi..t. Xem cái đít nó nhong nhóng lên và lô`..n thì uồm oàm mút buô.i` cụ là cụ biết con này có hai lối chơi, với đám giai tơ nó chơi cách khác, với đám via via như cụ nó chơi cách khác. Cụ là cụ mo phú, nó giở kiểu nào cũng được, miến là cứ be lô`..n ra cho cụ đi..t là được rồi.
Thằng Cún đang ngồi châu hẩu như chó chờ xương, nhìn thấy bố đi nhâng nhâng, mặt mày tươi rói là nó biết bố đã làm xong “ sứ mạng “ nó giao. Nhưng nó vờ như chẳng hề sốt ruột nên lảng lảng lơ lơ, cụ ông vừa gặp con đã mắng: sư anh, mót như mót lô`..n còn vờ vĩnh. Nào anh vào đây cho tôi hỏi, anh làm gì con bé mà nó lôi cả lò nhà anh nhét vào lô`..n nó.