Thằng Cún sợ run và giận tràn đầu: con này láo, ông tẩn lô`..n thế mà chưa kinh. Bận sau ông mà vớ được thì gọi là ông đâm cho lô`..n không còn một tẹo thịt. Nhưng cu cậu ớ ngay, con bé nó cho hắn léo hánh đến gần đâu mà đòi xởn lô`..n nó. Cụ ông thấy cái mặt nghệt ra, biết là chạm vào cục giận của nó rồi, nên hạ giọng dần: xong, xong tất tận rồi. Không có thầy là hỏng nhé. Mày ghen gì ghen lắm thế con, mày đi..t mồm nó, thầy đi..t cái lô`..n, tao có dành với mày đâu mà mày ghen.
Chợt thằng Cún nấc lên vì ức: nhưng mà con vớ được nó trước, con để thầy sang để thày bóp vú, bú lô`..n nó thôi, ai dè thầy chơi ngông, thầy hớt trước của con. Và thằng bé khóc hu hu lên. Cụ ông gãi gáy sồn sột, ứ ứ mà khuyên: tao biết rồi, nhưng mà có mày làm chứng, tao bú lô`..n nó, nó sướng đếch chịu nổi cứ hối tao leo lên đi..t đi thì tao dừng sao được.
Thằng Cún vênh mặt lên: thì thầy bào con đi..t, mắc gì thấy thấy lô`..n nó quặp râu lẫn mặt thầy là thầy xìa buô.i` vào. Cụ ông thở hắt ra: nói chuyện với anh chán chết. Tay đàn ông nào cạp lô`..n gái ắc ê mời đi..t lại nhường cho người khác được. Rõ dở hơi. Nhưng thôi, thầy hỏi mày sao lại cắn đứt mẹ đầu vú nó ra vậy.
Thằng Cún giơ tay lên tuyên thệ, cãi bay cãi biến: nó vu oan giá họa cho con, con cắn vú nó bao giờ. Con chỉ bóp và vặt vú nó cốt trả thù thôi. Con bắt nó đưa miệng cho con đi..t, còn lô`..n nó con đóng nõ cho xể ra mới chừa.