Rồi cụ làm hòa với con: yên chí đi, xong hết rồi. Mai mày cứ sang tỉnh bơ, hỏi han nó, khề khà xin lỗi nó một tẹo, rồi vú đó, lô`..n đó, đi..t và bóp vào con ạ. Có thầy thì hai cha con mình chia nhau, còn không lô`..n nó mày đi..t, miệng nó mày bú, tao nghe nói bọn trẻ thích vừa đi..t vừa mớm cơm cho nhau lắm mà.
Cụ nói mà vỗ cái đét vào bả vai con, oai như ông tướng: thế nhá. Thằng Cún nhá đâu chẳng nhá lại nhá ngay vào cụ: thầy nói vậy chứ con kệch cái mồm con đĩ chó ấy rồi. Gớm mồm gì mà đầy nhoe nhoét khí buô.i` con, chỉ tưởng đến con đã rởn tóc gáy, muốn nôn thốc nôn tháo ra liền.
Cụ ông lại trầm ngâm dạy con: mày hỏng tệ, Cún ạ. Chả là mày đi..t mồm nó, chẳng kềm được mày ói ra thì bảo miệng nó sạch lu sao được, con. Thế nhưng nó súc xoành xoạch là lại thơm tho sạch ngay. Tao hỏi mày (cụ nói mà như vừa vớ được lạng vàng ai đánh rơi) lô`..n nó mày bú, mày gặm, mày cắn, mày liếm, bộ nó là thánh thần gì mà không vãi khí ra. Tại sao mày nuốt lấy nuốt để, rồi bận sau lại gục đầu vào bú tiếp. Mày có gớm và chê lô`..n nó thế này thế nọ mà kệch, chừa không gặm lô`..n nó nữa không.
Thằng Cún tưởng như từ chín tầng mây lộn đầu ngã xuống. Cụ nói đúng quá đi chứ, mồm gái thì chê bẩn mà lô`..n gái thì xin bú tì tì. Đúng là thời buổi nhiễu nhương, mọi thứ lộn tùng phèo lên hết. Nó lặng tịt, cụ ông lăm lăm nhìn con hỏi trêu: thày nói có phải không ?