Con Nụ nói tía lia, nói huyên thuyên, sợ cụ tranh cướp lời mất. Còn cụ trông con này nhấm nhẳng bực ra trò. Cụ gạ gẫm nó: mày phét có hạng. Thử mày ở vào trường hợp tao, mày cũng quính thế thôi.
Con Nụ vênh váo lên: tao không có buô.i` như bọn con trai mày, nên chả hiểu khi cứng ngỏng lên thì khó chịu ra sao, chứ của tao nó thụt vào trong vậy mà cũng râm ran đáo để. Nó nói và đặt bàn tay úp lại vuốt vào háng, tựa khi tắm xong lấy khăn lau lô`..n vậy.
Tay nó lau nào có làm nhanh, cứ tà tà giống cô gái rảnh ngồi rửa chơi cho mát. Cụ nực nội làm sao, người ngứa ngáy khắp cả trong lẫn ngoài. Cụ đưa tay gãi sau cổ thì thấy ngứa dưới đùi. Cụ thò tay gãi đùi thì ngứa nhảy sang bụng. Con Nụ thì dấm dẳng vuốt ngược lên, váy dúm lại nhàu nát.
Cụ hét lên: mày có ngưng ngay cái trò vuốt lô`..n không, ông mà không dằn được lại đè đi..t cho phát nữa đừng oán. Con Nụ vênh mặt lên: mày làm cứ như ông thánh sống. Làm thì lụp chụp quàng xiên, tưởng báu lắm.
Cụ tức vì con bé chê tài năng cụ, nhưng cụ nhớ lại cử chỉ của nó lúc bị cụ đè ra sân đình ngoáy đít lên, cụ ra vẻ tay chơi: chỗ này thì tao thấy mày phét đứt đuôi. Mẹ, tao lụp chụp mà mày lại kẹp chặt cứng hai đùi lại hối tao đi..t cho sướng. Đúng là mày nói dóc có bằng.