Huống chi nước mắt đàn bà. Cụ vẫn thò một tay bóp vú, nhưng một tay đã đưa lên lôi cái yếm ra. Chao ơi mặt mày con Nụ thảm hại quá. Nước mắt nước mũi ròng ròng, chảy dài hai bên má. Cụ ân hận, vội dùng bàn tay đang bóp vú xoa day cho con Nụ. Một hai cụ cứ be be: tao đền cho mày. Đừng khóc nữa. Con Nụ đang bị vặt vú đau bỏ bố thấy cụ đưa gan bàn tay day khắp ngực thì nó dễ chịu ngay.
Nó chỉ ư ư cho có lệ chứ thực sự nó hết giận rồi. Cụ thấy con bé im thì lại giở yếm lên chui đầu vào gạ: để tao xem vú mày có bị sứt không. Mả mẹ cuộc đời, giúi mặt vào rồi nhìn rõ hai bầu vú rừng rực, cái núm đỏ loe, cụ không đành lòng nên cụ nâng nâng hai vú trong tay, thơm lấy thơm để.
Con bé nhột, nhún nhẩy bộ ngực, hai vú nhích nhích làm cụ thích bỏ bu. Cụ cứ hôn hít và nói nựng: tao cưng mày lắm vú ạ. Mày bị nát đi thì tao ân hận lắm. Cụ hôn hết ở trên lại lật vú lên hôn ở dưới. Hôn chán chê thì lại thè lưỡi ra xoa, hai quầng vú và đầu vú đều bóng nhẫy nước bọt. Con Nụ trách khéo: mày liếm ướt nhoẹt cả vú tao rồi. Và nó nũng nịu bảo: tao không biết đâu, mày lau cho tao đi.
Cụ dùng luôn tóc cù lên hai vú. Những sợi lởm chởm đâm xóc vào làm tòe các đầu vú đi và buồn cật lực. Y như có những mũi kim đâm nhói vào, nhất là khi đầu cọng tóc chọt đúng vào cái lỗ ở núm vú. Con Nụ buồn muốn rụng cả tay. Cụ lại hôn, lại hít và bú ọc ọc vào vú. Có vị tanh tanh như sữa non, cụ giật béng mình. Con Nụ nhận ra ngay nên gáy: mày nhát quá, dám đi..t mà đéo dám chịu. Chả phải sữa đâu, mày xục vú tao, tao rủn cả người ra, nên mồ hôi vã ra đấy.