Con Nụ vừa khỏe vừa hăng. Cụ đi..t nó như thế mà xem chừng chưa thấm thía gì với nó cả. Hai tay nó chống mạnh lên đùi cụ, đít ngoáy vòng vòng, dí cái lô`..n vào sát gốc buô.i` cụ mà văn cho trẹo đi.
Bực cái, váy nó cứ tụt xuống hoài, cụ đã ngứa vì lông lô`..n nó cọ vào háng, giờ lại chịu ngứa vì váy đụp nó chà miết lung tung, nên cụ cáu lôi cái váy lên đầu nó đòi vứt đi. Cái Nụ đang đi..t sướng mà cũng nhận biết liền, nó chụp hai tay vào góc váy giữ trịt lại. Nó nói như đuổi tà: không được đâu mày, đi..t thế được rồi, mày đi..t lô`..n tao chứ có phải đi..t cái váy đâu mà sợ vướng. Vả lại, mày để nguyên đó, ai nhìn tưởng là hai đứa ngồi nói chuyện đứng đắn với nhau, chứ không họ lại đồn rầm lên là tao với mày làm trò ma tịt.
Mả mẹ con bé, loắt choắt mà miệng mồm dau dảu như miệng lô`..n lép nhép nhai khi bước chân đi, sợ để yên thì khô queo đi chắc. Thế nó đang chả làm trò ma tịt thì làm cái đéo gì đây, dào nói chuyện đứng đắn mà ngồi lên đùi trai nhún như nhún cối giã gạo.
Nhưng cụ nghĩ lại thấy con Nụ nói cũng phải. Cởi hẳn được váy nó thì nên làm, còn kéo buộc lên cổ nó thì lại che mất vú, cụ thích là đi..t thì phải có cái gì mềm mềm vịn vào mới vững dạ, nên cụ chẳng hoạnh họe con bé nữa.