Nên con nhỏ hoà bình ngay tắp lự Hai tay ấp xoe cho đầu vú bớt đau, cười nhỏn nhoẻn mà nước mắt giọt dài, giọt vắn: mình chơi bẩn, em hi sinh tất cả cho mình mà mình nỡ cắn toác vú em rạ Cậu cũng phải điệu đóm vuốt ve nó: dào, tại vú em to và xinh quá, tớ cố cưỡng mà không nổị Rồi cậu ôm lấy hai vú xoa đều tay, nhắn nhe: nào ta đi..t nhau đi, còn ra, kẻo cụ đợị
Cái khoản vú vê đã ăn đứt thiên hạ mà đến cái lô`..n con đĩ mới đáng sợ làm saọ Nó vun lên có ngành, có ngọn, lum lúp như mả ở giữa đồng, miệng há ra dầy, đen và sâu tuý luý. Cậu lấy tay banh nó ra, cái lỗ như chiếc ga rạ Cậu ướm tay vào rộng thung thinh như túi ba gang thủng đáỵ Cậu tò mò banh hai mép lô`..n ra, miếng thịt trâu làm sao thì lô`..n con đĩ như vậỵ Hai mu lô`..n như cửa vòm uốn lại, lông mọc um chẳng khác đám sậy mọc hoang. Chỗ cái khe tím như màu son bọn Mễ. Cậu dí ngón tay vào, nó mất tiêu đâu đó. Cậu tăng cường ngón nữa, ngón nữa, mà cũng chẳng ăn thuạ Bực, cậu mắng con đĩ: lô`..n gì gớm thế, buô.i` nào đi..t cho vừạ
Con đĩ đang nằm banh ngửa dạng lô`..n cho cậu mó nghịch, cũng vọt cười văng cả nước miếng. Nó chậc lưỡi nghe tách tách mà rỉ rả ngâm nga: lô`..n tớ mà không rộng thì đầu đằng ấy chui lọt ra sao nổi, để được nuôi vỗ lớn tướng lên thế nàỵ Cậu quê xệ một khi, chịu thua thuật khoa môi, múa mép của con đĩ. Thôi thì lẳng lặng leo lên bụng nó cho rồị Cậu chồm lên, lớ nga lớ ngớ, chẳng lần ra lỗ nào với lỗ nào, con đĩ phải nắm lấy buô.i` đút cho mới đúng.