VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Cụ thấy muốn nôn, réo lên: Nụ ơi, mày làm ơn khép bớt cửa nhà mày lại, để trống toác thế, trông rõ cả bản lề, ốc vặn, lại dầu mỡ loe loét, gớm quá mày ơi. Con Nụ nhún vai rất điêu: mới gặm như chó đã chê. No rồi lại sắp sửa dở trò. Đồ vô ơn.

Cụ nghĩ đôi co với mấy mụ già mồm đâm dại. Nên cụ bỏ con Nụ nằm quay lơ ra đó và cun cút đứng lên, chém vè nhanh. Con Nụ chẳng hơi đâu gọi cụ lại vì chính nó cũng chẳng còn mảy may sức lực để tranh luận với cụ.

Cụ vọt về nhà, mặt mày đỏ ké, đầu tóc rối bù. Cố bà mắng: thằng bỏ mẹ, trưa nắng mà mày chui vào đâu đến mồ hôi mồ kê vã cả ra. Cố ông thì tủm tỉm cười vì biết tỏng tong cái việc thằng con cụ mới làm là gì. Cố vỗ vào đầu cụ ra điều khen. Cụ huých huých đầu vào tay cố, chỉ ra sau. Cố gật ra ý hiểu.

Cụ đi trước, cố lặng lờ đi theo. Hai cha con đứng lại sau phên lá. Cụ nói với bố: con Nụ khoe mẹ nó hay lắm, bữa nào bố sang thăm. Cố ông thắc mắc liền: nó khoe mẹ nó thế nào, mày cứ nói nửa chừng nửa đoạn, thày hiểu gì được. Cụ thấy khó nói quá, gãi đầu gãi tai. Cụ cố chọn lối diễn tả thế nào cho đầy đủ ý mà không phải nói huỵch toẹt cái chỗ của mẹ con Nụ.

Cố ông thấy con ấp úng thì vừa nóng lòng, vừa dỗ: mày cứ tự nhiên đi con. Mình đàn ông với nhau, việc gì phải ngượng. Cụ nghe bùi tai nên phun hết: con Nụ bảo chỗ mẹ nó đi đái ấy vừa to vừa đẹp lắm. Thày thử một bận đi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.