Cố ông nghe đến, mắt sáng lên, miệng tróc tróc nhử chó. Cố xoa rối tóc cụ và phang tiếng tây ra ào ào: bạc phe, bồng bồng, ố là là. Cụ nghe lẩy bẩy như các viên bi đứt dây rơi xuống mặt đá. Cố ông bày tỏ sự khen thưởng con bằng cách ôm lấy cụ hôn như tây đầm hôn nhau. Cụ thích chí vì đã lập được công với bố.
Hôm sau, cố dỗ cố bà bằng một trận la xiết, cố bà đang lật chỏng gọng nằm ngáo, không kịp cột lại yếm và váy còn lòi khoe đùi, thì cố ông nhỏn nhoẻn bước ra. Cụ nhìn thấy, cố ông nhoẻn cười như hoa cứt lơn, lại vẫy vẫy tay rồi mới chịu đi. Cụ nhân cơ hội bò vào sờ vú mẹ và bóp bú ngực cố bà.
Chả biết cố bà mệt hay ngủ mà cụ ngậm dứt vú dài ra như kẹo kéo vẫn không thấy cụ mắng chửi. Cụ có day nhồi cả hai tay lên vú thì cố bà vẫn im khe. Cụ tò mò chẳng hiểu ra sao, rón rén lật váy cố lên xem sao. Cụ hốt hoảng lay cố: mẹ, mẹ, mẹ ngủ mê thế nào mà chó nó lẻn vào mửa hết ra háng mẹ, bẩn quá.
Cố bà mắt nhắm mắt mở, hốt hoảng la: mày bảo thằng nào lẻn vào, nó có trộm được gì không. Cụ thành thực thưa: con vừa về thì thấy bố đi ra, còn mẹ ngủ mê ngủ mệt. Con nhìn yếm mẹ chuệch choạc, vú vê để ra, con…(cụ cười cầu tài) hì hì ngậm một ti cho đỡ. Cố bà không trách cụ mà hỏi tới: nhưng mày bảo cái gì, mẹ nghe loáng thoáng chẳng hiểu.