VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Cậu tủi vì mẹ mất, chẳng còn ai bênh vực cậu nữa, chứ dạo cụ bà còn, mỗi khi cụ ông nổi nóng, chẳng rõ ngô khoai đâu, cụ bà cũng bênh thằng con trươ’c đã. Cụ át giọng chồng: ông làm gì như muốn ăn thịt thằng bé khiến nó khiếp bay cả hồn vía hết. Ông có giỏi thì gặm con già này đi đã nàọ Vừa nói, cụ bà vừa xấn xổ tới, đưa bộ ngực ô mê ga ra như càng xe ủị Cụ ông phải một lui, hai cũng lui, để không chạm vào bà, mà cười làm duyên ngay được.

Cụ ông nhỏ nhẹ bảo: ư, bà muốn được gặm thì cũng chờ tới hẹn, chứ lúc nào và bạ đâu cũng gặm nhau thì còn ra thể thống gì nữa. Tôi nói bà bỏ qua’ đi cho, chứ gặm bà cũng dai nhách, e mẻ mẹ nó răng ra, thư thả rồI bà cũng thét lên cho mà chết. Cụ bà đang hùng hổ là thế mà cũng ngơ mặt ra được, nguýt ông một cái như chém treo ngành mà phỉ phui: ông chỉ được cái nước nói nhả là không ai bằng.

Bây giờ còn một mình, con trưởng cụ giấm gia giấm giứt buồn tê táị Bố nó, cũng tại con đĩ nhà thổ chết tiệt mà cậu ra nông nỗị này Lu’c nào cậu cũng nhớ đến con mặt lô`..n đó khiến đầu óc mụ mị, chảy thiu chảy thối ra tâm, can, tì, thận gì cũng nát bét tuốt Đến nỗi cậu chẳng còn biết trờI, biết trăng gì nữa.

Bất cứ ở đâu, khi nào, sáng, trưa, chiều, tối, con bỏ bà nó cứ lởn vởn, a’m ảnh cậu. Đôi vú nó, cái lô`..n nó nầng nẫng giăng như giăng võng trước mặt cậu, lồ lộ, sừng sững, lô`..ng lộng như cột nhà, làm sao cậu né tránh cho nổi. Đấy kìa, con đĩ đang đứng đó, hai tay bưng hai vú như mâm xôi, lùm lùm một đống ú ụ Nó vừa nâng, vừa vẩy, hai vú rung rung như ông địa đưa mớ cải dụ lân.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.