VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Cố ông giận tím mặt, hỏi dồn: thế mẹ mày có biết gì không. Cụ kể công: con lay mãi mẹ mới dậy, chừng mẹ thấy bãi nôn mẹ chửi vung lên, rồi gọi con Mực vào dọn. Con chó nó rúc vào thè lưỡi liếm một loáng là hết, nhưng mẹ thì cứ rú lên vì bị lưỡi chó tấn công. Mẹ sạch rồi mà con cẩu vẫn xông vào định liếm nữa, mẹ phải úp váy đụp xuống nó mới không chui vào được.

Cố ông toát mồ hôi hột, nhưng vỡ lẽ ra là cái của nợ của cố ói ra, chứ chẳng có thằng bỏ mẹ bỏ cha nào chui vào đó tất. Tuy vậy, cố cũng khen con: mày được việc lắm, xứng đáng là tay hòm chìa khóa của bố, có mày bố đỡ lo, chẳng sợ thằng nào rình rập làm phiền bà lão.

Như vừa chợt nhớ ra, cố ông chậc chậc miệng ra vẻ tiếc: hoài của, giá mẹ chờ tao về dọn còn gọn hơn nhiều. Khi không để con Mực hưởng một tiệc chè đặc biệt. Đến phiên cụ chẳng hiểu mô tê ất giáp gì cả, cụ ngửi mùi tanh, kinh muốn nôn mà thày lại bảo để ông ấy dọn thì chả hiểu bố dọn cách nào.

Cố ông hí hửng vì thấy con nghệt mặt ra. Cụ bảo: bề gì cũng lỡ rồi, để tao dặn bà ấy bận sau cứ chờ tao về dọn cho. Và cố quay sang kể với cụ: này, cả hai mẹ con cái Nụ trông hay đấy chứ. Mày nói đúng hết sức, bà lão nghịch tinh dấu lọ mực trong người, vấp chân tao ngã, mực trào ra đầy, tao phải giúp bằng cách rinh bà lão nằm lên bàn lau chùi mãi mới xong. Cái Nụ về tưởng tao ăn vụng mẹ nó, nó đập tao thùi thụi, mẹ nó phải can. Con bé đáo để, nó đập tao túi bụi, vú vê quay quầy quậy, tao đỡ bị đập phịch phịch vào cánh tay, tao mới biết là vú nó to, cỡ đó bóp thích phải biết.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.