VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Và cố ghé vào tai cụ nói nhỏ: còn lọ mực mẹ nó cũng to, mày ạ. Nó như cái nghiên của cụ đồ, nên khi lật nó lênh láng đầy váy bà ấy, lạ là mực lâu ngày để mốc nên mùi khai rức mũi. Tao dọn mà chóng cả mặt.

Lại một phen cụ ngẩn tò te vì tự nãy giờ lăng xăng nhiều chuyện cụ chẳng lần ra đầu mối. Gì mà mẹ bị nôn đầy người, ngửi tanh và chua lè mà bố bảo để ông dọn, lại tranh với con Mực và chê bai nó. Còn bây giờ thì bảo mẹ cái Nụ dấu lọ mực vào người, bị lật đổ mùi khai um. Đúng là chuyện dị đời chưa từng thấy. Hay là cố muốn diễu cụ chăng, mực báu gì mà phải dấu trong người. Dấu lại dấu dưới váy, còn lật đà lật đật để đổ văng ti lê ra, mực lại có thứ khai là sao, xin chịu.

Cố ông xí xóa mọi điều. Cố bảo cụ: bữa nào hai bố con sang nhà cái Nụ nhé. Thày hẹn với bà ấy rồi, thày cho mày vào trước, thấy cái Nụ mày cứ đè ngửa nó ra khám niêu ở bụng nó cho tao. Mày cứ nhét con giun của mày vào miệng niêu là nó câm tít liền. Mày làm tự nhiên, bà lão nhận mày là rể rồi, không sợ bà ấy la chửi gì đâu.

Cụ loáng hiểu ra các cụ sính chơi chữ. Cái ngao thì lại bảo lọ mực, nước chảy ra thì gọi là mực, mùi khai thì chỉ có nước đái bà lão vãi ra, chứ có của quỉ nào mực lại khai được. Và cụ liên tưởng cả bãi nôn của mẹ hẳn cũng là cái thứ của các bà trút ra chứ chẳng chè cháo gì cả. Tự nhiên, cụ vỗ đốp đốp vào đùi, cười rũ cười rượi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.