VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Cụ nói và khuỳnh khuỳnh hai tay, gồ ghề như ông tướng. Cái Nụ còn đang ghét cay ghét đắng nên bĩu môi chê: anh chỉ được tài nói phét, trên răng dưới dế, có đếch gì mà hăm he đòi nuôi với nấng. Cụ cũng chẳng vừa kháo theo: thì nuôi cho đằng ấy ăn, ăn ngày ăn đêm, ăn lòi bản họng, ăn ngập cả mồm, còn muốn gì nữa. Chỉ sợ tớ tọng đầy miệng, đến nỗi đằng ấy ói kinh niên trốn về với mẹ.

Cái Nụ nguýt tưởng là tường xiêu vách đổ, rồi liến thoắng nói: thôi, cho con xin bố. Tớ mà cấm cửa một hôm là mặt cứ dài ra bằng từ đây đi Hà Nội. Hai đứa chẳng biết Hà Nội bao xa, nhưng nghe cái sự diễn tả của con Nụ lê thê nên cùng rùng mình khiếp đảm.

Cụ sửa lại vai áo ra tuồng nói chuyện đứng đắn: này bà cụ đằng ấy vui đấy chứ. Thày tớ về khen hết lời, bảo chỉ mới gặp nhau lần đầu mà hai lão tỏ ra thân mật hết sức. Mẹ đằng ấy còn mời thày tớ sang chơi luôn, chả là có gì cần nhờ thì bố tớ giúp ngay. Chả thế mà bố tớ chưa ngỏ lời, mẹ đằng ấy đã đồng ý cho đằng ấy làm vợ mình tuýt xuỵt.

Cụ nói và bàn tay là là như con diều, cái Nụ cứ phải nhón nhìn xem cái của quỉ ấy định đáp xuống đâu. Cụ cũng muốn hạ cánh xuống bãi máy bay đang lù lù ở ngực áo con nỡm, nhưng lại sợ nó chộp tay cắn cho một phát, nên chợn.

Cụ gạ cái Nụ: này, chúng mình ra sân đình cho mát. Cái Nụ thích bỏ bu mà còn làm bộ làm tịch. Miệng nói lảng mà chân thì nối gót theo cụ. Hai đứa rủng rỉnh như đi dạo, lọt vào sân đình rồi thì mau khép cửa ngay.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.