Chị nắc Cún quầy quậy, chị hối: bóp vú và đụ đi. Bỏ đừng nghĩ lộn xộn nữa. Mày cứ yên phận làm em tao, muốn đụ lúc nào tao cũng chịu hết. lô`..n mấy mẻ hết sức cũng giống lô`..n tao chớ gì. Đụ đâu không là đụ, mắc gì phải kiếm lô`..n khác. Để tỏ lô`..n chị số một chị tăng giập tưng bừng, Cặc Cún thiếu điều muồn gãy gập xuống.
Chơi chị liền hai cái một lúc, Cún chẳng còn hơi sức để lết về nhà. Cu cậu nằm phục luôn tại chỗ, chẳng lau nổi tinh trùng dính đầy ở buô.i`, cứ thế mà ngáo. Chị cũng mệt bở hơi tai, sức đâu mà lau cái lô`..n choèn nhoẹt nước nên cũng để tơ huơ ra đó mà ngủ.
Bà mẹ nghe lục đục chán rồi cả nhà im lặng như tờ. Bà sợ con gái hớ hênh, cửa nẻo bỏ luông tuồng, lỡ có cha nào mon men chui vô, thấy vú mớm con nhỏ bỏ bê bê ra đó rồi đè bậy thì khốn. Đã bao lần bà lưu ý chị: mày cẩn thận dùm tao một chút, cho con bú xong phải cột áo lại hãy ngủ. Mày cứ bày tơ huơ ra đó, tao còn muốn rờ nữa là mấy cha đàn ông.
Chị cương lại mẹ: ối má lo ba chiện hà rầm. Vú tôi, tôi không e, má đi e dùm là sao. Má lo thân má đi, để kệ tui. Bà già cáu chửi: bởi để kệ nên bụng mày mới thu lu ra đó, nó nhét cho một bầu và dọt mất tăm. Tao thương mới nói, hơ hỏng lại lãnh một bầu nữa đó, con à.
Chị mệt bằng chết mà bà má càm ràm hoài nên la lên: thôi mà má, thằng nhỏ bú đã mệt ứ hơi, má còn bắt bẻ con nữa. Má đi ngủ đi, con biết mà. Đó là những ngày trước má con hay lùi xùi với nhau như thế.