Bà mò mò chỗ giường, trời đất con nhỏ đổ cháo tè le hết. Mà sao nó hổng gớm lại ngủ phẻ re. Bà rờ trúng hai giò, bà lần lên trên, đụng ngay một khúc mềm xèo mà cũng vấy đầy cháo. Cái tụi này vừa ăn vừa giỡn chắc nên cháo đổ tùm lum. Phá nhau đã, lăn quay ra ngủ, thứ dơ tổ mẹ.
Bà bóp khúc mềm đó, sao mà nó nhão nhẹt như bún thiu. Bà mân mó một hồi nó cũng xuội lơ hết nhúc nhích. Bà bị cháo dính đầy tay, bà gặc gặc vuốt, nghe bọt kêu xèo xèo, bà gớm liệng khúc đó cái ùng. Bà mò sang phía kế. Đúng là con gái bà vì người nó ngồn ngộn, bà nhận ra liền mà.
Con nhỏ cũng đoảng tệ, ngủ mà ở truồng. Bà mò thấy hai chưn nó, xích lần lên, cha mẹ ơi lông nó bết bát thấy sợ, lại cháo ở đâu tèm lem hết trơn. Bà khám ở háng con, keo lẫn hồ dính không còn chỗ hở. Bà xoa bụng con nhỏ, cũng dính ba cái thứ trời ơi này.
Cả hai đứa bà vọc tới vậy mà hổng hề hay biết. Bà chắc mẩm hai đứa mới đụ nhau. Bà sực nhớ ra cháo hồ mẹ gì đâu, đó là ba thứ của quỉ tụi nó mớm cho nhau ứ đầy ra đó. Hai đứa chơi nhau xong, mệt ngất ngư tha hồ mà ngáo. Bây giờ nói dại có thằng nào vào sẵn thấy lô`..n con nhỏ để ngỏ leo lên xỏ cu vô nắc, chắc con nhỏ cũng không hay.
Bà vừa thương vừa tức con gái. Ai đời có cái lô`..n cũng không biết coi chừng. Nó làm như nhà nó tường xây cửa chắc, nó để chị hai nó ra cho mát hay sao. lô`..n con gái phây phây, ai dòm mà hổng nứng. Bà nghĩ ngần tuổi này mà hớ hênh còn có người rình. Dù lô`..n nhăn như cái bị rách, mấy tay già cũng khoái đòi xin. Phương chi con nhỏ, lô`..n căng đít mọng.