Hai người đang đụ thì thằng con chị ré lên khóc. Chắc nó đói bụng đòi bú. Kẹt quá trời, chị đang sướng thấy mẹ, làm sao đây. Gì chớ lô`..n đang ngậm cặc mà bắt nhả thì coi bộ chơi hiếp bà con quá. Nhưng hổng lẽ để thằng nhóc rống lên như bò rồi bà già chửi. Chị hỏi Cún: chớ làm sao bây giờ. Cún cấm cảu trả lời: thì ôm đại nó lên, còn sao nữa. Chị lại nói: thế nhưng đang nằm như vầy thì làm sao đây chớ.
Cún tức thấy mồ, nên rút cặc ra hối: dậy mau đi bà nội. Đang sướng mà thằng nhóc phá đám. Chị xốc dậy ôm thằng bé nựng ầu ơ. Sẵn vú vê còn để thòng lõng ra, chị nhét luôn trám họng nó nín cho rồi. Ngặt cái nãy giờ thằng Cún tham, đã đụ tơi tả dưới lô`..n lại còn ngậm luôn vú, sữa cạn hết trơn. Thằng nhóc con tợp tợp thấy vú lép xẹp nên càng lớn tiếng khóc. Chị bị lưỡng đầu thọ địch, một bên cặc thằng Cún còn ngỏng tếu lên chờ đụ nữa, một bên thằng con thiếu sữa mẹ khóc rần, chị muốn điên lên.
Thằng Cún hét: thì úp mẹ nó vú vô bắt nó ngậm đi. Rồi ngồi lên đây. Thằng Cún đã nằm bật ngửa ra, đưa cặc dựng đứng như cái cọc. Chị phải nghe theo, chớ hông thôi cái lô`..n cũng tức rực nữa chớ. Chị khệ nệ lết ôm thằng nhỏ, ì ạch leo ngồi gác chưn qua người Cún. Thấy chị quính nên mụ cả người, hổng biết gì hết trơn, thằng Cún vừa lôi chị vừa bày: bà nội, lồm cồm như chó nứng. Bà đưa vú ra phía tui thì làm sao ẵm con cho nó bú được. Bà xây người lại, ịn cái đít lên cặc tui, như vậy phía trước bà mới hổng để còn bồng thằng nhóc chớ.