Chị ôm chặt thằng con, giúi mặt nó vô vú. Khi chị xàng, thằng nhỏ lắc lư thiếu điều bị ngộp, chị phải nhịp nhàng hé lơi ra cho nó thở mà chà lết cho lô`..n được đâm thấu tới tử cung.
Thằng Cún đụ sướng tệ mạng, song cũng còn ức. Mẹ có hai vú mà chị ngồi quay ngược thì rờ bóp gì được nữa. Tự dưng nó bực bội, nó bấu móng tay vô hông chị mà nắc dội lên trả thù. Móng tay nó để lại những vết xước đỏ rần ở nây bụng mà chị thì rên hộc lên như chó: sướng quá, Cún ơi. Càng ngày mày đụ chị càng tới. Rồi bắt quàng, chị nói bậy: chị thấy mày đụ hay hơn ông già mày.
Thằng Cún điếng người, đang khi đụ nhau mà khi không chị bê ông già nó đặt vô lãng xẹt. Nó trơ ra hết nắc nổi. Chị nhận ra ngay cái lỗi tày đình khiến Cún giận. Chị cố tìm cách làm hòa: ối, nói vậy chớ tại Cún hết. Chị đã yêu là chỉ yêu mình Cún thôi. Ai biểu cưng “ xươn “ của chị nèo ông già tới. Hổng lẽ chị dám đuổi ba của tụi mình sao.
Đừng nhắc tới tía thì thôi, nhắc tới Cún càng sôi ruột. Nó hộc lên: tui giắt ổng tới để ổng dạy tôi cua gái, chớ đâu phải để ổng làm tùm lum. Chị biết thằng này ghen lâu tận mạng nên nói vuốt thêm: mà hơi đâu chấp tía, cưng. Ổng quá đát rồi, khều khều làm chị còn nực thêm, chớ đâu được như cưng.
Ai dè thằng Cún cáu tiết nói phẹt ra hết: bà câm cái miệng thúi lại đi, đừng để tui nổi xung mà có chiện lớn. Bà rêu rao ông già hết xí quách mà ổng phang cái nào, bà ển lô`..n lên hứng hết trơn. Thấy ổng liếm bú lô`..n, bà đưa đít xàng xẩy như xàng gạo, còn cặc ổng đút vô lô`..n bà rồi thì bà trợn mắt trợn mũi lên, cong giò cao cho ổng nắc. Cha mẹ ơi, lúc đó tui tưởng ngất đi được. Bà có biết là tôi hận không ?