VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Nhưng ca cẩm trách con thì cụ nào có hơn chi. Già bằng này tuổi rồi mà thấy lô`..n cũng chưa tởn. Cứ thấy hai mu lô`..n ngấp ngó, những sợi lông rung rung là buô.i` cụ đã điên lên. May nhà quê nhà mùa chẳng có quần lót nên buô.i` ngỏng là tự do thả cửa, chứ bầy đặt như dân thành phố bó chằng bó chịt, buô.i` đến đục vải chui ra hay nếu không thì cũng mửa đầy khí trong quần.

Cái món mới mà cụ vừa đi ăn lẻn về cũng vậy. Bà ấy chồng chết từ tám tỏng nào, chắc là lô`..n thèm dữ lắm, nên vừa thấy cụ là tấn công ngay. Xưa nay trâu đi tìm cọc, chứ ai đời cọc lại tìm trâu. Mụ khéo nói đáo để, mụ chờn vờn trêu cụ mới kinh. Miệng mụ đả đớt dẻo quẹo thấy mà ghét mà yêu cách gì.

Mụ hỏi cụ: tôi nghe người ta nói cụ lắm tài, bữa nào cụ thử trổ một bận cho tôi xem có được chăng ? Cụ vờ vịt: ai bảo bà thế, họ ghét tôi nên vu oan giá họa thôi, chứ tôi mà tài giỏi nỗi gì. Tài mà vợ lâu lâu lại chạy về nhà mẹ bà ấy. Mụ nguýt cụ một cái ra chiều đi guốc vào bụng cụ: dào, gái chạy về nhà mẹ cũng dăm bảy đường. Chồng không làm ăn nên nỗi cũng có, song chồng làm quá chịu không xuể cũng có. Thế là mụ nói kháy, nói mát cụ: biết đâu ông chẳng thuộc vào hạng sau khiến bà bạn tôi chạy dài vì… Mụ nói bỏ lửng làm cụ muốn sốt ruột, dấm dẳng hỏi vì là vì cái gì.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.