VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Con mụ nặng tệ mạng, đè một lúc làm cụ muốn nghẽn hơi thở. Cụ phì phò thở như thụt bễ, mụ tỉ tê hỏi: mệt hả. Cụ pha trò: bà nặng như cái lu, đè lên tôi thấy êm còn vùng vẫy làm tôi thở muốn chết. Mụ thấy cụ mới dợt sơ mấy chiêu mà vú lô`..n mụ rạo rực cả lên rồi nên hốt hoảng: ấy chết, sao chẳng bảo. Mụ tẽn tò vì cụ làm mụ nứng muốn điên loạn lên, chẳng còn ý tứ gì nữa. Mụ ôn tồn bảo: thế thì ông thả tay để tôi ngồi dậy, chứ cứ bóp với bít khư khư thế này thì làm sao rời khỏi ông.

Cụ thở dài tiếc rẻ. Mụ nhỏn nhoẻn trấn an cụ: không, mình chỉ thay đổi chỗ thôi. Ông đừng lo, tôi chẳng bỏ dở cuộc vui đâu. Ông lại thở phào cái nữa. Mụ loạng quạng đứng dậy, xống áo lùm xùm, váy xộc xệch. Cụ hét đòi vứt hết ra cho dễ. Mụ đang nực nên chẳng phản đối, tự động liệng bỏ áo và lôi tuột cả váy ra. Chu choa, cụ nằm ngửa nhìn lên, cả một tòa thiên nhiên sáng chói trước mặt.

Người mụ trắng quá, hai vú nặng trĩu, mập mạp đẫy đà, hai chân lừng lững như cột cái, chỗ háng một bụi cỏ đen sì, he hé con trai đang xùi bọt mép, bong bóng phùng ra và vỡ đi, cái khác lại đùn tiếp. Mụ có tuổi mà thân hình còn đẹp. Chỉ hơi tiếc một chút là nây bụng quá dầy, xệ cả ra ngoài, lại có nhiều nếp nhăn ngoằn ngoèo xếp lại, và hai đầu vú thì nâu sẫm cả lên.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.