VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Mụ đang đứng dạng hai chân trên mặt cụ như người mặc váy đụp đi tè, nghe cụ kể xấu vợ, mụ cười lên hăng hắc. Hai chân mụ rung rung, cái háng mụ rung rung, cả hai vú mụ cũng rung rung nốt. Cụ nằm ngửa nhìn lên thấy phê quá nên lục bục nói: tôi nói thật đấy, chứ không đặt điều đặt đóm gì đâu.

Mụ vẫn không ngớt ngả nghến cười, nói xùi cả bọt mép ra: bà lão nhà ông tếu tệ. Gậy của chồng đâm việc gì phải chạy về nhà mẹ bôi thuốc. Giá phải tay tôi thì tôi cứ ở lại, chết chóc gì đâu, gậy ông không bằng cồng bà, nó chọt vào thì mình đỡ, thét rồi nó toè đầu cũng không làm ăn gì được nữa.

Đến lượt cụ lại cười lên rinh rích. Cụ chỉ tay lăm lăm vào mụ: bà nói dễ nghe nhỉ. Gậy mà tòe đầu thì cồng bà cũng tiêu luôn. Đừng có ở đó mà nói bảnh, chỉ sợ đến phiên bà thì chẳng cần chờ chạy về với mẹ, có khi phải gọi xe cứu thương đến bôi thuốc luôn tại chỗ. Mụ ngẩn tò te ra hỏi móc: gậy ông chắc bịt sắt ở đầu mới làm bà lão thủng vết thương, chứ gậy gộc bình thường thì làm chó gì đâm bà ấy lủng được nhỉ.

Hai người đấu đá nhau chan chát. Mụ vẫn dạng háng đứng cho cụ xem. Cụ phê phán ra điều hiểu biết: này tôi xem cồng bà cũng cứng cáp lắm. Thế nhưng nhìn thì đại khái thôi, còn phải thử mới biết chắc được. Mụ vênh mặt lên: muốn thử thì thử, sợ gì. Cụ có vẻ sốt ruột nên giục: thử mà bà cứ đứng chót vót như đỉnh núi thế kia thì thử chó gì được đây. Mụ giở giọng nũng nịu hỏi: vậy thì phải làm sao. Cụ đề nghị mụ nằm xuống.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.