VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Mụ cảm thấy cây gậy càng đi..t càng dài ra, đầu buô.i` nong xình xịch đều đặn. Chẳng nghe nó tòe gì cả, trái lại lô`..n thì bị giã tận cùng tần số luôn. Mụ muốn câm miệng để hưởng thụ mà không câm nổi. Mụ phải la thét lên mới làm cho bớt sự nực nội ở khắp người đi. Mụ kêu như nhà cháy: ối, anh ơi, anh đi..t em sướng quá. Anh xẻo mẹ lô`..n em cho dán cứng buô.i` anh đi, ở đâu, đứng đâu, ngồi đâu, nằm đâu, anh cũng cứ thúc cho em đã. Anh đi..t thế này rồi anh bỏ em về lại với con bà bên nhà thì em giết anh mất.

Cụ nhận ra con mụ láo quá. Nó dám gọi vợ cụ bằng con bà. Nên cụ phải hành cho lô`..n nó nát toét ra mới hả. Cụ lôi xểnh mụ lên, người mụ chênh vênh ở khoảng trống. Thay vì ngồi chồm hổm đi..t, cụ đứng lên đưa buô.i` vào. Mụ biết cụ cáu nên hành tội mụ. Nhưng miễn sao cụ cứ đi..t mụ là ổn. Mụ chống lết hai tay như con chó thấp bị thằng chó cao đi..t mắc lẹo. Nó xục xịch lôi đi đâu thì mụ kéo lê theo đó.

Cụ giận tóe đom đóm mắt nên đi..t tới nơi. Mỗi cú đâm, cụ lại rủa: mày hỗn, tao phải trị mày. Cấm mày không được nói đến vợ tao. Mày nói bậy tao đi..t cho vỡ lô`..n, con ạ. Cụ đi..t mà còn bẻ khoeo chân mụ nữa. Mụ đau thấu gan bù vào cái lô`..n được ăn một bữa túy lúy. Mụ vờ kêu cho cụ tha: em biết lỗi rồi, anh tha cho em. Anh đi..t em đi, vỡ lô`..n hay mẻ, hay sứt, hay ra sao cũng được, chứ anh đừng bẻ chân em bị lọi, em đi không được thì chết.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.