VN88 VN88

Đọc truyện tất cả là vợ

Hai cụ vốn khắc khẩu. Ông nói bà cãi, bà nói ông bướng, vậy mà xa nhau tí ti là nhớ. Đố tối nào mà bà chịu ngủ riêng một mình, biết là có ông nằm cạnh sẽ bị vớ vẩn lung tung. Bà mệt xí lắc léo, chồng bà dẻo dai đến độ dường như không đi..t bà thì không chịu nổi nên đêm nào cũng đè bà ra mà đụ mê tơi. Đéo đến nước lô`..n bà ê ẩm hết, lỗ lô`..n không thun lại được nữa và bà bải hoải chẳng lau nổi lô`..n sau khi để ông đi..t. lô`..n lúc nào cũng dính khí nhầy nhợt, ông cụ ngủ một lúc dậy đã thấy tí toáy nhét lại rồi.

Cụ ông đụ bà đến đỗi bà phải chạy về trốn bên mẹ. Ở thì ớn mà về mẹ lại nhớ, nhớ lung tung, nhớ chồng, nhớ sự ôm ấp của lão, nhớ kiểu lão bóp vú, xục lô`..n và nói ra e thẹn vớ vẩn chứ nhớ buô.i` ông quá chừng. Chỉ lo lão không có lô`..n bà chạy rông đi tìm, nhỡ gặp mẹ nào được ông đi..t sướng quá cướp luôn mất lão thì bà đến chổng mông mà tiếc.

Vì lẽ đó khi chồng đòi quyền lợi cho con thì bà mắng át lấp liếm, chừng ông lão đi bà bèn kêu thằng Cún lại hỏi han. Nó phụng phịu kể lại hết tâm tư tình cảm của nó, bà là mẹ “ xương “ lắm. Bà nói với con: tưởng gì chứ muốn sờ thì mở miệng xin. Ai biết đâu trẻ khát sữa mà cho bú vú. Bà cho Cún măn vú bà, dù gì hơi tay đàn ông con trai vẫn khác với chính tay người nữ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.