Chợt Cún nhớ ra nên mới hỏi: này thày, thế cái Nụ sau này có lấy thày không. Hay là thày chỉ đi..t người ta rồi bà ấy đi đâu mất tiệt. Cụ muốn chửi cho Cún một trận vì cái ngu của nó, nhưng cụ kịp nghĩ ra nó có biết cóc khô gì. Cụ phải ậm ừ nuốt cơn giận rồi mới nói cho con nghe: Cái mả bố mày, mày dám gọi là cái à. Cái Nụ là con mẹ mày bây giờ đấy. Thày mà không cưới để trống nó phình lên nổ cái bụp ra thì làng bắt vạ cho.
Cún vội vàng xin lỗi bố. Ai dè đâu bà mẹ hắn lại là cái Nụ ngày xưa. Hèn gì bà lão lớn mà trông còn phăm phăm tệ. Vú mớm trông còn lù lù, gái có khi còn thua nữa. Mấy lần nó nhìn thấy vài bà trong xóm vạch vú cho con bú, tuy đang nuôi con mà ngực mỏng tang, như thế làm sao gợi cho chồng thích được.
Còn mẹ Cún thì thôi đầy ụ. Ví von thì có thể gọi hai vú bà như ổ cao xạ phòng không. Chẳng những hai vú nung núc thịt mà còn cứng nữa chứ. Thằng Cún bao lần bóp vú mẹ mà cụ cứ rên rẩm kêu lên. Cún biết mẹ sướng nên bóp thận trọng vào, bóp đến hai vú như có độn cao su, cụ bà lết lê phần đít coi mà giận.
Cún muốn điên lên thì cụ hỏi: mày nực lắm hả. Cún nũng nịu với mẹ: con bóp vú mà mẹ giãy khiếp, tay con trật hoài. Cụ nhận ra thằng này muốn vòi gì rồi, nhưng cụ bà cũng giả tảng như ngây ngô: thế thì con muốn làm sao. Thằng Cún trẹo miệng ra mà đưa điều kiện: mẹ phải nằm yên cho con bóp cả hai vú cơ, con mới chịu.