Rồi cố quay qua nhắc với mẹ Nụ về hôm đến nhà. Cố kể bà xuôi e lệ thế nào, cố phải dỗ dành ra sao, rồi khi bóp được vú, vuốt được lô`..n thì mẹ Nụ nín khe một nước. Cố kể thao thao khiến bà xuôi phải chặn lại: ông nói chuyện đàn ông đàn bà mà nghe ngon ơ như ăn cơm. Ông làm tôi muốn chết mà còn khoe mẽ.
Cố ông lại trêu: thì có sao tôi nói vậy có đặt điều bao giờ. Tôi hỏi bà thâm tâm có muốn được tôi bóp vú, sờ lô`..n không, bà còn vẽ vời gì nữa. Hôm ấy, một hai bà cứ khư khư nắm lấy buô.i` tôi mà dặn “ cái này là của em “, trong khi tôi bụm chặt lô`..n bà cũng nhắn nhủ “ cái này là của anh “. Khi tôi bú vú bà, miệng bà rên cho chó dại. Tôi sờ vào lô`..n thì nước ướt nhoẹt ra, tôi vê cái mu lô`..n, bà còn vờ ư a, mà thực ra thích bỏ bố. Bà xuôi gắt lên: ông vê tai ác, ông làm như hai mu lô`..n tôi là hòn sỏi hay viên đất sét, ông vê đến nhão nhoét cả ra. Cố ông cười hì hì: vê thế mà chả ăn thua với bà, gớm lô`..n gì một bánh sờ không xuể. Vặt chỗ này thì thấy thừa chỗ kia, ngón tay khều khào đâu cũng chạm.
Cố lại nhắc: còn bà thì cứ đưa cao lô`..n lên cho tôi mân mó. Bà ư ử như chó, khiến tôi phải cố làm cho bà sướng. Tôi thụt ngón tay mỏi bằng chết mà lô`..n bà ngoáy tít lên, tôi phải vừa thụt vừa bú bà mới im im một chút. Đấy bà bảo tại tôi hay tại bà.