Mượn cái cớ vợ nhờ đi hỏi cách nấu món này món kia rồi đêm khuya tối lửa tắt đèn, cố thực hành luôn việc nấu nướng tại chỗ. Này đây là vú bò nhé, nấu phải ninh cho nhừ, muốn ninh nhừ thì phải nặn bóp sống để thịt mềm ra mới đúng. Cố nói mà đêm khuya cóc có thịt bò đâu để thực hành, nên phải mượn vú bà xuôi mà bóp thử. Bà xuôi thì im khe vì vú bò hay vú đàn bà cũng có khác gì đâu. Vả chăng cố bóp lại điệu nghệ nữa nên bà xuôi cứ ngậm miệng ăn tiền.
Cố bóp có dây có nhợ lắm, nên bà xuôi rên ư ử suốt. Cố bóp ngoài yếm rồi chui luôn vào trong bóp cho cận tiếp xúc hơn. Vú bà xuôi cứng dần, còn hơn thịt bò bắp giùng giùng theo hai tay nhún xiết. Cố bóp vú bị cái yếm vướng lằng nhằng nên gạ gẫm cởi phắt ra cho tiện việc. Bà xuôi năm thì mười họa mới được đàn ông sờ vú nên rỉ rả thích mê tơi, nhưng dù giữa đêm khuya, bà vẫn sợ có ai rình mò hay đi ngang nghe ngóng.
Nên cố bóp vú thì bóp, bà vẫn phải khề khà giảng cho yên tâm. Đấy anh suôi phải ôm đầy cả hai tay vun cho thớ thịt bó chặt lại, rồi bắt đầu bóp, bóp từ từ ở ngoài sâu dần vào, bóp vắt kiệt máu còn rịn ở thịt ra. Khi nào anh suôi thấy hai tay chai lại là thịt đã ngấm, lúc đó anh bóp cật lực vào, bóp cho tóe hết nước tiết thì thịt mới săn, mới dòn được.