Cụ mửa thao láo ra cả rồi, mà con nhãi vẫn kẹp cứng lô`..n đòi cụ nắc nữa. Khiếp, cái lưng cụ tưởng chừng nát ngấu, chỗ thắt lưng như bị dao cắt đớn đau. Con bé lại làm nũng bắt đền: tớ không biết đâu, đằng ấy đè nghiến tớ ra đi..t, bây giờ tớ chưa sướng, đằng ấy đã mửa ra rồi, tớ ăn vạ đấy.
Cụ rút buô.i` ra, cái lô`..n nó có ngậm lại được ngay đâu, đờm dãi còn bám đầy ra đó. Cái chất lầy nhầy màu trắng đục xen lẫn với từng hụm màu hồng hồng, chứng tỏ máu trinh con nhãi hòa với khí buô.i` cụ, trộn thành mùi dâm dục, vậy mà nó bảo nó chưa cực sướng tê. Cụ biết nó nói phét, chẳng qua thuở giờ nó chưa biết buô.i` dái là gì, nên được gặp củ lẳng cụ to đi..t nó ồm ồm, nông dãn lô`..n nó ra nên nó xụm. Chả vậy mà nhìn lô`..n nó luôn chóp chép, mỗi đận nó rặn thì khí lô`..n lại ọc ra, sền sệt ở bên mép, chảy dài xuống tận đít, thấm cả ra mặt đất, sư nó, của đâu thừa thãi mà cụ cho nó nhiều hơn được.
Tuy thế, đến lúc cụ đi..t xong rồi thì nỗi sợ mới bắt đầu loang ra dần. Bỏ mẹ, cụ đi..t nó còn trinh, nhỡ con nhãi ôm một bọc huyết thống cụ trong bụng thành thai thì vỡ nợ. Bố mẹ nó sẽ kéo đến bắt vạ nhà cụ, liệu cố ông, cố bà có đét cụ ra mà nện một trận nên thân.
Rồi cụ lại nghĩ: tội vạ là do cố ông chỉ bày cho cụ, lại khuyến khích, cụ nên cụ mới hăng. Chậc, gia đình nó có thưa thì cũng chẳng làm gì, ai bảo nó có lô`..n không giữ, đem vác cho cụ đéo còn kêu. Cùng lắm bố mẹ nó có đòi này kia thì cụ tuyên bố lấy quách con nhãi là yên chuyện.