Có lần, cụ thấy thoắt cái thằng Cún chạy mất tiêu. Cụ cất công đi tìm, mới biết nó sang hàng xóm cà kê dê ngỗng nói chuyện. Chả là bên đó có con bé chửa hoang, đẻ con ra chẳng biết ai là bố. Làng xóm chửi rầm trời, nhưng bà mẹ mù nên lơi là để còn mong nhờ cậy cô ta.
Chẳng có ai làm bạn nên ả rất mong có người lui tới. Thấy Cún hay hay, con bé cũng ừ ào. Trưa nào, con bé cũng cho con bú, Cún ta quanh quẩn để chỉ lăm lăm nhìn đôi vú no tròn của ả. Có lúc sữa chảy tràn, Cún lại đề nghị xin lau vú hộ. Trò tay con trai chạm vào thì càng kích thích tuyến vú, nên lau hoài mà sữa vẫn tươm ra, Cún phải xin với ả cho ịn ngón tay vào giữ chặt lại.
Cả bàn tay Cún ụm lấy bầu vú tròn, còn ngón cái to kềnh thì thít chặt đầu vú lại. Sữa hết chảy mà ngón tay luôn rọ rạy, nhúc nhích, khượi khượi lên quầng vú thẳng băng. Lớp bị thằng nhóc cắn vú nhột nhạt, lớp bị Cún ta chọt chọt ngón tay, cô ả run như bị sốt rét.
Cún vờ săn sóc cô nàng, úp bóp bàn tay nơi vú và xoa sau lưng giúp ả thở được. Cụ nhìn thấy con mà lắc đầu ngán ngẩm: cái thằng ma mãnh ra trò. Biết tỏng tòng tong chỗ yếu của phụ nữ để mà lợi dụng. Cụ định lôi con về, song nghĩ lại thôi. Nó thiếu mẹ thì để nó sờ vú người ta cũng được.
Được cái, bà mẹ cô gái mắt bị mù, nên Cún tha hồ làm trời trăng gì, cũng chẳng ai ngó ngàng đến. Cún nựng nựng cho cái vú êm êm, khi thằng nhóc no nhả vú kia ra thì Cún lại bụm nốt tay vào xoa lau hộ.