Và Cún sẵn trớn chỉ dẫn thêm cho cụ: bố cứ xoăn nhè nhẹ một bên đầu vú chị thôi, đừng vội tham mà chộp luôn cả hai vú. Bố vê vê cho quầng lẫn núm nở loe loét ra, bố thấy hai chân chị mà chà xiết lên nhau như người đang gãi là đúng chỗ đấy.
Bấy giờ bố làm gì chị cũng chịu. Bố có bóp ùm ùm cả hai vú chị cũng cho. Nếu hôm nào có phúc chị ngủ quên phanh hết áo ra thì bố sướng nhé. Thằng Cùn nói xong nheo nheo cặp mắt, trông hết sức đểu.
Cụ như người lỡ đạp đôi giày mới vào vũng nước rồi thì đạp mạnh luôn. Ừ, mày chỉ cho bố thế là gọn. Thằng Cún nghĩ sao lại chêm vào: bố cứ mạnh dạn làm, mẹ chị ấy mắt hỏng, chả nhìn thấy gì đâu mà bố sợ.
Cụ ông phọt lời tiếp theo: sư anh, tôi biết rồi. Cả hai ti toe cười. Thằng Cún hài lòng vì làm cho bố hết giận, hết hờn. Còn cụ ông thì nghĩ váng vất trong đầu là nếu bóp được vú con bé, cụ sơi tái luôn cái lô`..n nó, chứ không loạng quạng như thằng con ú ớ chèo đò dấm dẳng chẳng ra sao, trong khi con bé thiếu điều lột quần ra cho thằng bé đi..t.
Mới có thế, cụ đã lịt lịt mặt ra, đầu óc quay lơ và mắt sáng lên buốt rức. Cụ nuốt nước bọt ực ực, làm như cái lô`..n con bé đã giăng ra trước mắt rồi. Cụ đứng im một lúc dường như chờ cơn rạo rực thấm xuống, mới bảo con: hay là ngay trưa mai, anh nhường cho thày nhé.