Lạ cái là trước giờ nào cụ có biết sợ ai đâu, vậy mà đến với con bé cụ run như con trai mới lớn. Cụ đắn do, e ngại, bàn ra tán vào: Cún này, hay là mày vào trước xem tình hình ra sao, rồi nháy bố vào nhé.
Cún đã hơi phát bực vì thái độ ngang như cua của bố, nhưng nghĩ bố đã nhờ chắc là cu cậu cũng có oai, nên lướt lên hùng dũng, cấm ca cấm cảu với cụ: bố xê ra để con làm sứ mạng qua sông.
Cún phăng phăng đi vào, cô gái nằm phanh áo xống đang ngủ. Nhìn lùm lùm hai ụ oản với cái quầng màu hồng toét loét như có dấu phẩm đỏ bôi lên trên, thằng Cún hoa cả mắt. Bàn tay nó buồn buồn chỉ chực đặt ngay vào vuốt nắn cái núm mọc bên trên, song lại phải dằn để nhường cho bố.
Nó quay ngoắt ra, vẫy lia vẫy lịa. Cụ ông ba chân bốn cẳng phóng ngay vào. Thằng Cún chỉ trỏ, cụ ông lác cả mắt đi vì hai mâm xôi to tổ bố của con nỡm đang chìa ra trước mặt. Cụ định bổ ngay vào, thằng Cún phải chộp cụ lại, ra dấu từ từ.
Cụ ghé cái đít vào giường, bắt chước thằng Cún làm mọi hôm. Cụ run run ngón tay rà rà trên không gần khoảng vú, mấy ngón líu quíu, phân vân không biết nên thử ngón nào ngay lúc đầu. Cún nín thở theo dõi bố.
Trước mắt cụ, con bé đã cởi tuột áo, thế là đỡ một giai đoạn khỏi phải sờ bên ngoài vải. Còn bản lĩnh cụ thế nào là do tài năng cụ thực hiện để con bé chịu ưng là phần của cụ. Với Cún, trước tính là để bố một mình với chị, cho cụ tha hồ hưởng trọn tiệc vui, song thấy bố cứ lóng nga lóng ngóng, cu cậu phải nán lại, có gì ứng phó tiếp.