Cún bú mà nấc dồn lên: sư chị, chị thích buô.i` cụ lắm hử. Chị chống chế: này, đừng có nói bậy. Cún giận hét lên: chứ không à, đi..t mẹ chị, lúc cụ tấn buô.i` vào đít cứ vểnh lên đùng đùng, lô`..n ngoáy tít lôi lấy lôi để dái cụ. Mẹ, trông mà ghét, buô.i` thun thút chui vào chui ra, cái lô`..n thì ngáp ngáp theo khít rịt mà còn làm vờ.
Chị biết là thằng bé cáu lắm, nhưng vẫn cố vuốt ve: cậu đừng nói thế, chị giận. Cậu chẳng tự trách lại đi làm tình làm tội chị, có bao giờ chị bảo cậu lôi cụ sang ăn có không. Bỗng dưng hai cha con qua đè nghiến người ta, chị chưa hỏi tội là may, còn ăn vạ nữa. Sao có thứ người dơ dáng thế không biết.
Cún ta tắc tị, đúng thế thật, nhưng vẫn tức chị đùng đùng.: ừ, chị nói cũng nghe thông, song sao chẳng nằm đơ ra lại cứ vùi vùi cái lô`..n cho cụ nắc. Chị bật phá lên cười: giời ạ, sao mà ngu thế. lô`..n chúng tôi là gân là thịt, buô.i` đàn ông cứa vào không đỡ ngứa ngáy sao. Chả vùi vùi cho nó hạ cơn thì chả lẽ lại nằm im cho đỉa nó rúc hả.
Cún ngẩn tò te ra một cục. Vội xí xóa làm hòa: được rồi, bỏ qua chuyện đó đi. Bây giờ chị đã hứa đền thì để tôi đòi nợ. Nào chị trụt hộ cái quần ra đi, cho tôi xem lô`..n chị ngứa thế nào. Chị tưởng là Cún nói chơi, trái lại thấy vẻ nghiêm trọng thực sự của nó thì chị biết từ chối là nó sửng cồ lên liền lập tức.