Cụ ông tức lắm. Đẻ nó ra chỉ được cái tướng giống ông như tạc, còn tâm tính thì của ai đâụ Lắm khi muốn tẩn cho nó một trận mới hả, nhưng mẹ nó chết mà phang nó sao đành. Còn để ngữ này, nó mơ lô`..n, mơ vú, e có khi đâm dở người dở ngợm, tâm thần. nổi điên thì uổng cả đời trai.
Đêm đêm dụ bà lão vào nhà, ông đit. oành oành như cà nông dập pháo, cửa nẻo để thông tuông, mục đích cho thằng con thèm nhảy vào ăn có. Mà thằng chết tiệt lu câm, giá nó vào cụ cũng cho nó một phùa đi..t bà già biết mùị Nhưng cái thằng điếc đặc cán mai, ngu như bò, đì như lợn, chẳng hiểu cái gì vào cái gì.
Ai nhìn thấy cha con ông cụ đều bảo là họ giổng tạc nhaụ Ddiều này thì đến con chó con cũng biết rõ. Có điều, con nhà tông đã giổng là phải giổng tất tật, không còn một khoản nào lệch nhau mơ’i đúng.
Đằng này, thằng Cún nó chỉ giổng cụ ông ở cái dáng, cái hình, còn khoản cái tâm, cái tính, nết ăn, nết chơi thì thua cụ một vực. Không biết nó ăn phải bả gì mà ngu thậm, ngu tệ, ngu điêu, ngu đứng. Dạy đến bã cả mồm, đứt cả hơi, nó cứ dạ dạ vâng vâng, song vừa buông tay ra là trôi hết ráọ
Chả bù vơ’i cụ ngày còn bằng tuổi nó, ông cổ mơ’i cho đi đá gái một chùy là bài thuộc làu làụ Trở về quê, gái gủng sợ một phép. Con nào vừa bén mảng đến, chưa ra giăng ra đèn, cụ ông đã khen nhăng khen cuội: chao ơi, đằng ấy ăn thứ gì mà xinh quá là xinh. Con bé còn đang vặn vẹo chéo áo, mắt đánh moóc, là cụ ôm lấy luôn bóp vú.