Và để chứng minh lời nói, chị hơi ngửa người chìa cái lô`..n ra cho Cún xem. Máu điên của nó đang nổi lên, nó có thấy mẹ gì đâu, chị phải nhanh nhẩu bành lông lô`..n ra ẩy cái lô`..n còn toe toét khí của Cún mà hì hà như thích chí: đấy, đằng ấy đi..t nó nhoe nhoét ra, tớ sướng líu cả lưỡi lại cứ khư khư giữ lấy khí buô.i` đằng ấy chẳng rửa, còn gì nữa.
Cún quay mòng mòng trong đầu. Đàn bà thiệt là kỳ cục, chê đó khen đó, líu lo như vẹt. Nhưng cái lô`..n đầy lông ngoe nguẩy trước mặt, cậu ta cóc còn thấy gì ngoài cái khe đỏ lòm đang ngáp ngáp như mời mọc. Nó vênh vênh ra lệnh cho chị: mày nói thật hay lỡm tớ, nếu mày quả nghĩ là thích được tớ đi..t thì hãy vểnh lô`..n cho tớ khám mới tin.
Cờ đã đến nước bị chiếu bí thì phải tới luôn để xí xóa đi nỗi giận của Cún ta, nên chị bợ hai tay vào đít, ướn lô`..n ra một đống. Cún được thể, bắt tội chị xa hơn: mày vểnh thế đã ăn thua gì, lô`..n mày vẫn thấp tè, tớ chẳng nhìn ra gì cả. Ưỡn người nữa lên cho lô`..n mở toạc ra, thế, thế, thế nữa, nữa, nữa vào.
Chị răm rắp nghe theo, mỏi tê cả lưng, đít cong còn hơn con tôm luộc. Thằng Cún có vẻ hài lòng lẩm bẩm: thế cho chừa cái tật đỏng đảnh. Đợi khi chị đưa lô`..n đúng như ý nó muốn thì Cún mới rúc vào liếm. Nó vừa liếm vừa dỗ: này nhé, mày bắt lỗi tớ thì tớ lau sạch khí đền lại mày.