Nên trở nên mạnh dạn chất vấn : nói vậy anh với chị đã thực hành hết các điều cần làm hả. Chị vênh mặt hãnh diện : chứ sao không, dù có giữ cũng không được. Lúc đó ảnh như con hổ đói, rịn đầu này thì ảnh chọt đầu kia, thôi thì để thả cửa cho ảnh, mình đỡ nhọc.Tôi bỗng hỏi một câu rất quê : chị có thể nói chi tiết để em học hỏi hun ? Chị gật đầu thủng thẳng đáp : được chớ, em nghe cho kỹ nè. Đối với phụ nữ,hai vú là quan trọng nhứt, giữ được hay không xuất phát từ đây.
Hơ hỏng để tay đàn ông mò được vô rồi thì coi như tiêu tùng, nhích chút nhích chút họ lấn tới. Phương chi đâu phải chỉ tay họ vờn vờn, miệng, môi, răng, lưỡi họ ào ào làm mình điêu đứng. Em cứ hình dung miệng họ bú nút, tay họ măn xe và mũi họ còn rà rà làm nhức buốt hết mọi chỗ.Tôi có vẻ say sưa theo dõi, chị chờ cho tôi thấm thấm thì nói rẹt rẹt luôn : họ còn đang mằn mằn nơi vú, bỗng nhiên đã thấy lói nhói ở háng, mình vừa kịp nhận ra thì tay họ đã chun vô hồi nào hổng biết. Hẳn em cũng biết, nhìn sơ thì bất quá chỗ đó chỉ là mớ thịt sần sùi, song bao nhiêu dây thần kinh gợi cảm đều tập trung tại đó. Mười anh thì cả chục đụng tới là xoe xoe và day mãi. Trên bú nút, dưỡi móc te te, có là thánh cũng đổ, chớ nói gì con gái.
Mắt tôi sáng lên như kim cương, chị la lên thích thú : đó, mới diễn tả sơ mà em đã đổ hào quang, còn nói gì để hé ra cho em dòm. Quả thật vậy, tôi nhìn chị da diết, môi miệng muốn nhão rớt nước miếng ra, chị càng cười quặt quẹo, không ra diễu, không ra trách : nhìn cậu kìa, y hệt tay hề, mặt xụ ra, coi thiểu não làm sao.Và thấy tội tội, chị hứa hẹn bâng quơ : học vậy thôi, bữa nào chị lại bày tiếp cho. Nhân thằng cu Tý ọ ẹ đòi ngậm ti, tôi mở sáng mắt chờ, chị thấy tôi cảnh “ đi thì không nỡ, ở hổng xong “ của tôi nên vờ như không chú ý mà quay ra mắng yêu thằng con : mày lộn xộn quá, mới bú đó lại đòi bú nữa.Rồi chị bứt tung áo, ôi chao hai vú đầy tròn và căng cật lực. Tôi cho rằng lời chị say sưa kể nãy giờ đã tác động đến vú chị vì ít nhiều chị cũng đang nhớ tưởng về bàn tay anh măn vê ở đó. Nhưng chị lẳng lặng nâng đầu vú lên nhét vào miệng thằng cu, nó chưa kịp phản ứng gì thì sao bất nhơn tôi lại nuốt ực một cái. Chị chúm chím cười trêu thằng nhóc : mày đòi mà chực chờ, mẹ lại cho cậu ngậm quách thì hết ăn, con ạ.Chị nói mà ưỡn ưỡn đôi vú ra làm tôi ngộp từng cơn. Tôi đưa lưỡi liếm mép thòm thèm, chị nghĩ ngợi chi một hồi thì bảo tôi : nhìn em không nỡ đành ích kỷ, thôi, chị cho em hít một tí đỡ ghiền.Tôi có phần chưng hửng, song lại phân vân không biết mình có nghe sai chăng nên lưỡng lự. Chị lại nhắc : thằng cu ngậm một bên còn chị cho em hít một bên cho biết mùi, chớ để em xịu mặt chị ủ ê, áy náy quá.Tôi như người bước ra từ cơn mộng mị, vội xoăn xoe áp lại phía chị. Lúc này mới thấy chị có vẻ hồi hộp vì các ngón tay hơi rung rung. Tôi nhìn ngây vào phía vú còn để trống và nheo nheo đôi mắt như thôi miên nó. Chị càng thêm nhột nhạt, muốn đưa tay kéo vạt áo đậy lại. Tôi khẽ khàng thốt ngăn : chị ! bàng hoàng, chị khựng bàn tay thả buông vạt áo.Tôi hít một hơi dài thật dài và vừa lí nhí nói : em xin phép vừa xấn xổ vô. Tôi đặt chót mũi lên đúng cái đầu vú chị chạm khẽ, nó đang mềm êm, mới trật đi trật lại đã cương săn mau mắn. Tôi bợ lấy lườn vú hơi đưa nhích lên để dễ hít, tôi lai dùng chót mũi day day, cái đầu vú chi lật xật càng săn vón lại.Tôi nghe chị thở đằm đằm, tôi ngước lên chị lim dim hai mắt. Tôi bạo dạn đưa tay lòn dưới bàn tay chị cùng nâng cao cái vú lên. Trong khi chị còn lơ mơ tận đâu đâu thì tôi hun bằng mũi lên cái vú đó. Chị có vẻ buông lơi thằng cu Tý, tôi sợ nó té, phải vội phụ chị bưng giữ đít nó lên.Chị hơi ngả người ra sau, tôi di di chót mũi quanh bầu vú và cố tình cho miệng chạm vào cùng lượt. Tôi cảm rõ cái mùi mát thơm và êm mềm, còn nhìn thấy tận sát những sợi gân xanh chạy nhằng nhịt trên hai bầu vú úc núc. Chị có vẻ băn khoăn, tôi lợi dụng lúc chị đang phân tâm, dùng miệng rà và hun cái chách lên đầu vú chị.Chị giật mình nhìn xuống, bắt gặp tôi há rộng miệng, tuy chưa bặp vào vú mà chị đã rùng mình. Tôi nhìn chị van vỉ thiết tha, chị lẳng lặng nhắm mắt tránh, tôi nhẹ nhàng tợp tợp cái đầu vú, chị chẳng nói gì, tôi vơ quào ôm lấy vú chị bằng một tay và miệng thun thút ngậm nút say sưa.Chị ồ lên một tiếng, mở mắt nhìn dáo dác thì ra miệng tôi đã bú nút vú chị rồi. Tôi nghe chị trách nho nhỏ : sao em ẩu vậy, chị cho hít thôi, lại ngậm bú là sao. Tôi nhũn nhẵn thưa : tại vú chị căng, em dằn hổng nủi. Biết lỡ rồi, chị chỉ dặn : bận sau không được như thế.Ừ thì bận sau, còn bận này sẵn vú trong miệng tôi cứ nút cái đã. Nghĩ vậy tôi vừa xoa vừa bú lùm xùm. Chị lè nhè lên án : đàn ông, anh nào cũng vậy, nhìn vú là y như bị hốt hồn. Lần đầu tôi được hưởng mùi sữa người, vừa hoi hói, mặn mặn, gây gây, lại vừa hơi tanh tanh, nhạt nhạt, thế nhưng tôi tạp thật kỹ vì nghe nói sữa người rất bổ. Không rõ hôm nay có phải là ngày định mệnh của tôi chăng mà mọi việc diễn ra tới tấp, bất ngờ, nhanh chóng đến nỗi tôi không ước đoán, nắm bắt kịp. Chẳng hạn như lúc này tôi đang ngậm mười mươi rõ ràng một bên vú chị bú nút như một đứa trẻ, đó là điều chỉ cách đây chừng một hai phút, chắc là tôi không thể nào nghĩ tới.Tôi cho rằng có một duyên khởi nào đó đưa đẩy nên chị từ đâu miệt dưới quê chạy lên trọ nhà cô tôi, để có cơ hội tôi biết chị. Từ đó, qua những lần trò chuyện, tôi vỡ lẽ ra dần, được chị chỉ vẽ cho những điều quí giá mà bản thân một người trai mới lớn ngộc ngà ngộc nghệch khó hiểu được.Chị nói về tầm quan trọng của vú phái nữ khiến tại sao mọi người trai đều xoăn xoe chỉ muốn được nhìn ngắm mê mải. Chị lại nói về cách ăn nằm của vợ chồng làm cho trí óc mù mờ của tôi thoáng có chút tia xẹt nào đó xé tan cái màn u ám xưa rày tôi mù tịt.Bằng lý thuyết chi nói thật tận tình, song thực tế thì tôi chỉ lọ mọ biết sơ sơ thôi. Mãi đến khi bất ngờ chị cho phép hít vú, rồi a thần phù tôi lại bặp và bú nút đại, chị mới té ngửa ra. Lúc đó tôi như người bị hớp hồn nên vật vã cái vú chị như chưa bao giờ được nếm. Tôi lôi cái đầu vú chị vào sâu trong miệng, đẩy cái lưỡi búng cho cái núm nổi vều lên và nút, nút, nút mãi không thôi.Chị có vẻ buốt buốt nên tay khoa đảo vòng vòng và miệng xiết ên nghe rất mời gọi. Lợi dụng thằng cu Tý chỉ biết ngậm vú, tôi lòn luôn tay bê cái vú nó đang bú để mà nhún tưng tưng, tạo khí thế cho tôi bú, mò hai vú chị thỏa thuê.
Đàn bà nuôi con có khác, vú lúc nào sữa cũng căng đầy, làm cho cái dáng tròn vành vạnh của cặp vú đã no càng no ức, đã mọng càng mọng thêm. Tôi múa may quay cuồng bằng đủ mọi thủ thuật, từ đánh lưỡi, khều khua đến nút kéo đầu vú chị trầy trợt hẳn ra.Chị choi choi như người chết đuối, tay khào khào, miệng đơ đơ, tôi theo dõi cắn một phát, chị nhổm lên vì sướng và nhức. Chị cằn nhằn tôi : em bú thôi, đừng cắn chị đau. Thằng cu Tý chưa có răng mà gặm băm chị cũng nhức thấy ớn, em dùng răng cắn thì chị chịu sao nủi.Tôi nghe biết là người nữ bên cạnh cái đau vì bì cắn đầu vú, nhưng đồng thời từ chỗ đó nỗi sướng bị khua động mạnh làm cho nó chạy âm ỉ khắp nơi. Vậy nên tôi lụ bụ nói cho chị yên tâm, nhưng thỉnh thoảng mùi thơm từ hai vú chị tỏa ra xen với mùi sữa khiến tôi mê muội quên tuốt lại cắn nữa.Thực ra thằng cu Tý đâu có đói, chẳng qua nó oạnh ọe để chị bồng nựng chút thôi, chớ chị nhét vú mà nó có ngậm bú đâu. Chỉ một loáng nó nhả ra và ríu mắt lại. Tôi được trớn nên một tay măn mò vú chị, còn miệng thì bú ọc ọc nơi vú bên kia. Chị có vẻ mỏi, tay ôm thằng nhỏ lơi ra lần, tôi phải tạm ngưng vò vú chị mà phụ đỡ thằng bé đặt xuống giường.Nào dè cái vú bị miệng tôi nút kích thích làm cho cái vú bị bỏ không tự động sữa ùa ra chảy có giọt. Tôi đặt thằng bé rồi thì vội lấy ngón tay rịt vô cái đầu vú ngăn không cho sữa nhễu ra nữa. Hơi da tay tôi làm cho đầu vú săn lại khiến tôi vô cùng thích thú, bất giác cũng măn xe, măn xe.Chị ì ạch thở hơi lên và ngả dài ra giường, tôi gượng nhẹ để chị nằm vững. Trong đầu tôi nghĩ hay là chị cố tình mồi chài tôi để chị cũng hưởng sướng theo, bởi vì tôi nhớ trước đó chị đã bộc tuệch dọa thằng nhóc : mày không bú tao cho cậu bú bi giờ. Đó phải chăng là lúc chị chợt nhớ đến anh bồ hồi nao cũng mút mát nơi vú chị. Thuở đó, chị còn son nên vú láng e, anh nút vú da thôi mà chị còn lợn cợn nứng âm ỉ. Còn bây giờ vú có sữa, chậm thằng nhỏ đòi ăn thì nó cương nhức nhức cách chi.Tôi chắc chị muốn nhứ cho tôi bú để vú bớt nặng sữa. Cho nên, tương kế tựu kế tôi mần xả láng. Chị nằm ra giường rồi, hết còn lao chao. Tôi lấn tới nằm luôn lên khoản bụng và ngực chị, dứt lôi mò khua hai vú chị bú ọc ạch. Chị cố nén mối châm chích trong người nên hai mắt lim dim, ngực đưa nhô cao để tôi vần thỏa mãn.Bất nhơn cho tôi là cái quần xà lỏn lùng thùng, tôi lại chẳng mặc gì bên trong, thành ra cái miệng bú vú, bàn tay mò vê cũng làm cho tôi rộn rạo không thua gì chị. Nói nào ngay, được nằm trên người chị để nhìn bao quát suốt từ cổ đến bụng, với hai cặp vú lênh khênh, tôi sao lơ là được những kích thích đang ùn ùn muốn trỗi dậy.Tôi đã cố tránh đừng nhìn xa hơn, song con mắt tọc mạch của phái nam không cho phép tôi e dè như thế. Mấy lần con mắt cà chớn của tôi đã nhìn lõ nơi quần chị, rõ ràng tôi tưởng tượng ra nhiều điều bất chánh.Tôi nghĩ rằng chị đã không mặc nịt vú, thì chắc chắn chị cũng không có lót là cái cẳng nên tôi cố hình dung thử coi cái khoản ấy nó ra thế nào. Khi đè chị, tôi cố tình khua động đầu gối để thăm dò, vẫn chỉ mơ hồ không ra sao.Chị thấy tôi loe ngoe cũng tò mò lây. Tôi thấy hai tay chị xoa xoa tròn trên mông tôi và từ từ kéo lết làm tôi muốn nổi da gà. Đôi lúc chị bị việc gì đó chợt ôm xiết, giúi hẳn mặt mũi tôi vào vú. Dù chị không nói năng hay tỏ ý, nhưng tôi biết chị muốn tôi đâm vùi vô vú chị mà nút, tôi đồ chừng chắc chị đang sướng. Thế rồi, hai tay chị mò mò gì nơi háng tôi, nhẹ giở hổng lên. Tôi cũng gượng nâng nửa phần dưới. Chị lẳng lặng vờ như đẩy không cho bị cấn cái và tôi chưa kịp nhận ra thì đã thấy hai tay chị lọt hẳn dưới quần tôi rồi.Chị vớ được khúc côn ngắn của tôi đang ngỏng lên, chị nắm im xem sao và tôi đang nhộn nhạo thì tay chị từ từ xục xục. Tôi điếng cứng người vì lần đầu được vọc cu. Tôi nút mạnh vú, bóp mạnh cái vú kia thì chị xục càng mạnh hơn. Tôi hốt hoảng chợt nhớ cu tôi còn múm, tôi thoáng e sợ.Có lẽ chị biết ý tôi nên trấn an : hổng sao đâu, em đừng sợ. Và thản nhiên chị cong hai ngón tay thành cái khoen đặt vòng nơi chỗ đầu cu lồi ra và gặc gặc làm tôi nhoi nhói. Tôi hơi nhăn mặt vì đau và rát, chị gượng tay mềm lại, nhưng mò mò lại vọc tiếp. Tôi lừ đừ thả trôi trong dòng bú măn vú và con chim bị xục từng cơn.Đúng lúc tôi nổi cơn cắn bặp bặp đầu vú chị lôi nhằn ra thì chị cũng nghiến răng xuốt tàn bạo như xuốt mía. Tôi hét to vì đau và nhả vú chị ra, đổ sấp xuống người chị. Mắt tôi đổ lệ, chỗ cu rát vô cùng, tôi lầu bầu trách chị.Chị có vẻ ân hận song lại lấp liếm : xong rồi, chị giúp em khai cu, điểm mắt, giờ em yên chí đã có thể trở thành người lớn. Tôi những muốn trật quần xuống coi sự thể ra sao, nhưng mắc cỡ lại thôi. Chị khuyến khích : em coi đi, chị em nhà, mắc cỡ gì, vậy nó sạch, rửa ráy gì cũng dễ, giữ nó bọc vỏ chuối, em nằm mơ thấy gần gái, nó đóng ke bên trong, gây ngứa ngáy và khắm tệ.Tôi còn rát vô cùng, bị chị xúc xiểm hoài thì cũng trật ra coi. Chèn ơi, cái lớp da múm giờ bị làm rách dính tòn ten dưới cái khấc, hổng bao lại kín được. Tôi ngượng khi thấy lốm đốm có dấu máu tại đó và nhất là cái cổ rùa lòi ra như cục Adam ở họng làm tôi xệ quê.Chị tủm tỉm cười, xòe bàn tay ra trêu : trả tiền công khai điểm mắt cho chị. Sau này chơi ai sướng phải nhớ ơn chị đấy nhé. Tuy chị vẫn để thòng lõng hai vú ra mà tôi hết còn ham vì con chim rát cách gì, như bị thương vậy. Cũng may vì đau nên chị kịp ngưng, chớ tôi nghĩ chị tiếp tục vọc chắc tôi ói ra tay chị quá. Với ý nghĩ đó tôi bẽn lẽn nhìn chị đăm đăm. phần 5Tôi bị rát thốn mất mấy ngày liền nên đi đứng khệnh khạng, chị đùa bảo tôi giống người mắc tiêm la. Tôi trố mắt ra, chị phải cắt nghĩa : mắc tiêm la là mấy tay đi chơi gái điếm, gặp đứa có bệnh sang cho, người ta chọc kêu là bể ống khói. Tôi càng lạ lẫm nên đeo hỏi chị miết, chị nói rành mạch cho nghe : gái điếm trăm hạng người chơi, miễn có tiền thì họ đành ưng. Vì không giữ vệ sinh và cũng vì trăm cha ba mẹ nên bịnh rề rề. Xui cho trai nào mới lớn muốn thử mùi đời, chơi vô lãnh đủ.Tôi gạn hỏi tới nơi tới chốn : nói vậy bịnh thì chữa có sao. Chị thè lưỡi có vẻ sợ, lắc đầu quầy quậy nhắc nhở : em chớ ỷ y coi thường, bịnh hổng giống như nhức đầu xổ mũi qua loa đâu. Nó lở lói tùm lum, máu mủ dính rề rề, gây ngứa ngáy, càng muốn kiếm người cọ quẹt cho đỡ tức, song như vậy là sang bịnh thêm nhiều ra. Phần nữa, mấy ông chơi bị mắc cỡ đâu dám chữa trị đúng cách, nên đi hai hàng và tắc tắc miệng vì đau. Chị cười hề hề diễu : bởi dzị mới kêu đó là thứ bịnh “ một tiếng kêu cha, ba tiếng kêu chó “.Tôi nghe nổi da gà, chị lặng lẽ dạy khôn : cho nên em dẫu phấn khích đừng chơi ẩu, ráng nhịn thèm kiếm con bồ nào đàng hoàng để khỏi lo. Tôi bắt ngứa ngang gãi đầu gãi tai, xụ mặt một đống : chèn ơi, em đợi tới chừng nào, hổng lẽ cưới dzợ khơi khơi, em đâu có tiền mà học đòi.Chị có vẻ thông cảm nên an ủi, nói lửng lơ : biết đâu có ai đó thấy em tội tội nên thả cho em một lần thì sao. Rồi để tôi quên đi chuyện ấm ức, chị hỏi trỏng : mấy bữa nay em có nghe chị rửa ráy sạch chỗ rát hun.Thêm một lần tôi lính quính, chị nghiêm mặt trách : nói vậy là em làm biếng chớ gì. Tôi đáp nhỏ thiệt nhỏ : hổng phải vì làm biếng mà tại nó đau quá em mới hơi đụng vô đã nhảy nhổm lên. Chị la thất thanh : chết hun, sao bậy dzị.Một hai chị đòi tôi vạch ra cho chị coi thử. Tôi ê số dách, nhưng chị nhiệt tình quá cũng phải rón rén vạch cu ra cho chị xem. Chị thấy chỗ da bị rách còn rướm máu tuy đã đóng khô và hơi có bợn như mủ, chị rầy rà nặng : sao em hổng nghe lời chị, để vầy bịnh chết.Rồi chị nhẹ dùng hai ngón tay chặn dưới lớp da bị tuột nằm vắt vẻo, thun ra thun vào. Tôi cố làm tỉnh bâng quơ mà cũng thấy nhợn. con chim có hơi tay đàn bà nổi xung lên, nó thập thò chun tới chun lui chỗ lớp da qui đầu bị bóc vỏ. Tôi nghe ê ê và sờ sợ, cứ phải nhón gót theo khi bị chị xục. Cuối cùng thì cu tôi cứng ngỏng, chị lắng nghe và nói lẩm bẩm : ở dơ mà cũng nhạy dữ ha. Chị xục xục hơi nhanh tay và mạnh lên làm tôi thót thót như bị điện giựt. Chị cười hô hố : nè nó cứng rùi nè. Tôi mắc cỡ đỏ cả mặt, chị áp hai lòng bàn tay dùng mặt da mềm bên trong vò vò suốt từ gốc ra ngọn. Tôi thấy con chim lắc lẻo thòi vô thòi ra, le lói như cổ con rùa. Chị xục và giữ con chim tôi lôi đi xềnh xệch xuống nhà dưới. Chị xách ca nước xối lên, cẩn thận rửa và gợt chỗ bợn cho tôi. Dù chị làm tỉnh queo mà tôi cũng muốn nổi hứng. Tôi dòm xuống chị lom khom lo rửa mà thấy ngực chị phập phồng, tôi muốn độn thổ. Bởi con chim như chặp vô cái hơi thở dặt dìu của vú chị, nó cương ngất nghểu.Chị vẫn chẳng nói gì mà chỉ lo rửa đàng hoàng. Đến khi chị thấy hai hòn giái tôi thót theo thì chị tóm cả bọc mà lắc rền như lắc chuông. Tôi bắt tê tái nên té nhào xuống chụp lấy vai chị. Tôi rên nho nhỏ : chị làm em sướng quá.Chị có vẻ lơ đãng không để ý, cứ xục rửa cho tôi. Mấy lần tôi tưởng muốn xụm nên lảo đảo vơ quàng vơ xiên bóp bả vai chị. Chị rửa còn tuốt tuốt cái da qui đầu làm tôi xính vính và nghe chị nói nựng tôi mới ớn chè đậu luôn. Chị lè nhè nói bá vơ bá láp : hay hè, mình rửa mà nó cũng ngỏng. Tôi quờ quạng muốn té, nên phải chúi người xuống ôm lấy chị. Vô tình tay tôi chộp đúng hai cái vú, chị hổng nói gì, còn tôi thì tự phát xoa xoa bên ngoài áo. Chị càng xục rửa thì tôi càng vo hai vú chị mau và mạnh hơn. Lúc bất đồ chị lăn con chim lên viền môi chị khấm khẳn : sạch rồi, tốt rồi thì tôi mới hay đã giựt vạt áo chị bung ra để mò trực tiếp lên cặp vú.Chị chỉ trách nhẹ : hư quá, rửa cho sạch con chim lại đi mò vú người ta. Tôi đã dại hẳn đi nên than nho nhỏ : chị làm em lấn cấn quá, em phải bóp một chút mới giữ vững được. Có lẽ chị đã quen vì hơn một lần cho tôi bú vú nên chị nói bàng quan : có sao đâu, chị hiểu tâm trạng người trai mới lớn, chị đâu có trách mà em phân bua.Được lời như cởi tấc lòng, tôi vẫn măn hai vú chị nhưng kéo chị đứng lên rồi tôi hun chị thật lâu. Tôi hun và lết môi nơi má, nơi mũi, nơi môi trong khi hai tay vò vò núm vú, tôi hơi ngập ngừng khi gần miệng chị, có vẻ thăm dò, rồi xem ra chị không la, tôi bèn nhẹ tách miệng chị ra mà nút lưỡi say sưa.
Chị đờ người, ngửa mặt ra cho tôi cuốn lấy lưỡi chị nút rúc chót chót. Chị né nghiêng người để tôi hun mà vẫn bóp măn được vú, dù giờ chỉ còn được một bên thôi. Tôi hun và lập cập liếm láp khắp mặt chị làm chị nhột đeo lấy tôi sát rạt.Tôi bóp vú chị muốn đơ bàn tay, chị phải rờ vô cạnh tủ kế đó khỏi chao đảo. Tôi bóp vú, hun liếm khắp cùng, xê dịch từ mặt xuống ngực, liếm láp lên vú và hít với vẻ say sưa. Hai tay tôi như bùa ngải xoắn lấy đầu vú chị bóp măn và xe như xe dế.Tôi bắt đầu rên từ khi nào hổng rõ, lòng nôn nao chỉ muốn làm một cái gì đó mới ưng. Chị cũng lầy huầy uốn éo theo bàn tay tôi, thì ra tôi đã ghé miệng gần tai chị hồi nào chẳng biết, tôi cú rúc nói tà la, chẳng đâu vô đâu. Lí nhí chỉ khao khao : em yêu chị quá. Rồi tôi nghe tiếng ai năn nỉ : em muốn tò mò để biết, chị cho phép em hun.Không nghe chị ừ hử gì hết, tôi lại kéo mặt chị để nút lưỡi và mò vọc vú, đợi chị mơ mơ màng màng, tôi bạo dạn thọc luôn tay dưới quần chị. Tôi có ngủ mê hun, quả là chị hổng bận lót, tôi đụng ngay vào mớ lông xoăn tít mà khề khà nói líu cả lưỡi. Tôi chà chà làm rối bung mớ lông chị lên, cố lấy ngón tay lách rộng đùi chị ra, chị kên kên người đu bíu lấy tôi.Tôi nút lưỡi ọc ọc và vuốt chà mạnh lên cái khe dọc làm chị líu ríu đu tòn ten. Chị ấn cái vú vào người tôi, tôi nghe cái hơi ấm áp từ lô`…n chị tỏa ra mà da diết chà lết làm chị chập chững xô đẩy.Khi tôi vón đúng cục thịt lồi thì tôi đè nhấn tăm tắp, chị thót nắc nẻ như đụng phải cọc. Tôi móc lào xào, nước nhờn tứa ra, tôi nút chẹp chẹp cái lưỡi làm cả hai ngáp ngáp ná thở. Tôi vọc lô`…n chị, chị mò vọc cu tôi, lạ là hết thấy đau gì hết. Tôi bạo dạn nhấn người chị hơi ngửa ra, ngấu nghiến hết nút lưỡi lại a bú vào vú và làm chị chống đỡ bắt mệt.Tôi bắt được cái hạt nho nhỏ ở góc trên của lô`…n chị thì búng khe khe, chị nhón chưn lên có lẽ tại nhột. Tôi bịn nguyên bàn tay vô lắc ráo riết, chị đeo cứng lấy tôi thở phì phì. Tôi móc mạnh một cú, chị xụm hẳn xuống, kẹp cứng ngón tay tôi mà nguây nguẩy cái mông. Tôi móc hồi nữa thì chị kêu : sướng, nứng sướng. Nói nào ngay, đời thuở có bao giờ tôi dám léo hánh lại gần chỉ huy sở của các bà, các chị đâu mà biết trăng gió ra sao. Nội thấy hệ thống phòng thủ với ụ mối, hố cá nhân lại dây nhợ chằng qua chằng lại đã muốn điếng hồn. Còn nói gì đám quân canh gác cửa hầm hè dữ tợn, sợ đụng vô bị đánh gãy tay thì quê.Cho nên khi hứng chí lọt được vô trung tâm hành quân của chị tôi tỉnh cả người. Tôi thám hiểm ngay địa đạo, giao thông hào, vạch bờ vạch bụi để coi hệ thống tổ chức ra sao. Tôi lật cái rãnh này, mò mò cái cục u u nọ, làm mau làm lẹ sợ bị còi hụ báo động thì hỏng bét.Phần chị, bẵng một thời gian để chỏng để trơ giờ có bàn tay tôi chạm tứ tung vào các cơ quan thì ré lên nghe nhức óc. Hàng ba ri e đổ lỏng chỏng, chi cà nhót cà nhót vắt vẻo một giò, còn tay thì địu lấy bả vai tôi mà giữ khỏi té. Lần đầu tiên tôi biết thế nào là cái sẹo thịt nên úm hết mấy ngón tay mằn đã thì thôi.Chị bị tấn công nhị bề thì lọng cọng như con dế bị rớt xuống nước. Chị hít hà đeo cứng lấy tôi, bị tôi vờn vờn làm chị lúc la lúc lắc thấy nể. Tôi nhìn chầm hâm vô mặt chị, thấy chị dại gì và lờ quờ như bị ma ám. Tôi móc xoạch xoạch, chị nhón từng cơn mà cái tay chị kẹt trong quần tôi cũng không thua mò, vuốt lần xần ở trỏng.Chị cũng dại mà tôi cũng dại, khi không cung hiến chi chiện lùng bùng để mắc nạn cả chùm. Tôi vò cái vú khiến chị xà quầy, lại còn móc lết cái khe dọc làm chị kêu trời luôn miệng. Tôi tò mò bụm nguyên lấy cái lỗ nẻ, áp sát cùi tay vô cái họng há toét loét ra mà xúc như xúc chai.Tôi thấy chị há há miệng kêu á á và nhảy lò cò xoành xoạch. Tôi nghiến răng dận lút ga, cái côn lù của chị cứng lên, tôi đạp hoài hổng sát. Chị ré như có muôn ngàn sợi điện giựt, rồi tôi thấy bể cái mội nước nào đó, mỡ nhớt chảy ì xèo. Tôi lắc cùi tay thêm một hồi nữa thì chị rên thậm tệ, nắm lôi cái cần số của tôi thiếu điều muốn gãy ngang.Chị thót lên, dùng hai giò quặp lấy hông tôi, bỗng dưng tôi mạnh bất tử, bê chị gọn ơ chạy đùng đùng lại cái phản. Tôi vẫn húc bịch bich và lựa chiều đặt chị nằm ngửa ra. Chị co hai đùi lên thủ thế, nhưng hầm chiến đấu đã bị tràn ngập thì còn giữ gì nổi.Tôi ấn đầu ngón tay và ịn rột rột cùi tay thì chị bất lực. Chị giãy đùng đùng, hai giò đạp băng băng, tôi móc ngược móc xuôi, chị hết chịu đựng hét rân : ui, nứng quá. Tôi như bị ai chọc thủng nhĩ tai nên càng lắc khua bàn tay lắp bắp làm chị bật ngang bật ngửa. Chị nằm chình ình, xiết chặt hai chưn, tôi càng dễ móc tới nơi vì bàn tay bị kẹt cứng nơi háng chị.Thấy chị choi choi, hốt lấy tôi thì biết chị đang gặp cảnh ngặt nghèo. Sự tọc mạch xúi biểu tôi ủi đại ủi đến để chị hết chống cự. Y như rằng chị vật mình vật mẩy hét mà kinh : nứng quá, em móc chị muốn chết luôn. Chả hiểu sao, miệng tôi tự phát phun ra một câu lãng xẹt : chị chết đi, em chôn, đừng lo.Chị có vẻ giận nên cau mày, thế nhưng tôi vọc một lát thì chị dỗi nằm lăn chiêng ra đó. Nhìn chị tóc tai xô lệch, vú rộn ràng, tôi liều một tay nắm ống quần chị lột ra. Chị chới với tìm cách bịn giữ lại, nhưng cái quần đã bị tôi lôi gần hết. Tôi chóa mắt khi nhìn thấy cặp đùi trắng của chị.Dù đang vùng vẫy mà tôi cũng nuốt nước miếng khan. Nói chi mớ gì đen thui như mực xạ bám lún phún giữa háng, chị vùng vẫy chừng nào thì nó càng kích thích tôi chừng đó. Tôi lấn tới đè chặn lên hai giò và kê mang tai đằn giữ cái chỗ đen ngòm vừa bắt gặp.Chị thở rộn lên, có vẻ mệt và đành làm thinh, không cục cựa. Tôi chưa buông ra ngay mà vẫn áp tai giữ để theo dõi xem sao. Thỉnh thoảng để chị khỏi lo ra, tôi lại khoắng mấy ngón tay vô cái lỗ nhắc chị là quân tôi vẫn còn trấn giữ. Chị lào khào mắng mỏ : nghỉ chơi em luôn, đâu dè em bừa bãi tới dzị.Tôi nhìn sững vào khắp người chị, qua mặt, qua ức và cả hai vú đang hổn hển phồng lên. Chờ chị nằm thở, tôi giở hổng nhẹ người và thiết tha nhìn vô lô`…n chị. Tôi ngẩn ngơ cái rụp, mắt mũi kèm nhèm, miệng chỉ biết xuýt xoa : chắc chết quá, chị ơi. Chị nghe tôi rên lại thương mới lạ : cớ gì mà chết, nó cũng là cục thịt có khác chi mà em than vãn.Tôi chọn lời để nói lên tâm trạng lúng túng mà không sao ra ý. Tôi lắp bắp tựa người nói nhịu : cục thịt nhưng mới dòm em đã muốn xỉu liền. Chị quính lên, sợ tôi ngất thiêt, vội nắm lay tôi lắc lia : cố bình tĩnh, chị hổng sợ mà em sợ chi. Tôi bỗng dưng bị khản đặc tiếng, ấp úng mãi mới ra lời : vậy cái đó kêu là cái lô`…n hả, vậy mà lâu nay em có biết nó ra sao.Chị bật cười về nét ngây ngô của tôi. Chị an ủi : tội chưa, hèn gì mới nhá xèng đã run như gặp ngoáo ộp. Tôi chẳng rung động vì lời hoạt kê của chị mà trái lại châu hẩu ra dòm hổng chớp. Chị cũng hơi e thẹn, song thấy tôi quyến luyến quá thì cũng nhẹ nhích rộng giò ra cho tôi chiêm ngưỡng.Tôi thấy chỗ lông chị lốm đốm những hạt và sợi màu trắng đục, giống như người râu dầy nuốt vội, cháo bơ dính bên mép. Tôi muốn bắt cười mà không dám, lại thêm cái lô`…n chị còn chình ình ra đó thì quay mặt nhìn chỗ khác sao cam tâm. Chị nhận ra tôi sững thì càng nhích lơi chưn ra, tôi chăm chăm ngó cái dòng trắng chảy lèo xèo từ cái lỗ xuống khe đít chị. Quả thực tôi lạ vô cùng. Chị khép nép vì cái nhìn dã man bộc tuệch của tôi. Chị không la rầy mà chỉ co hai tay che mặt mắc cỡ. Không còn bị cái nhìn soi mói của chị nữa, tôi bạo dạn chặn hai ngón tay hai bên banh cái lỗ coi thử. Tôi giật thót mình khi thấy cái miệng tròn vo há như miệng con cá ngão.Có lẽ tại tôi nhìn kỹ quá, nên tự động hai mu nhíp nhíp, tôi có cảm tưởng nó đang nhai bã trầu, tôi bỗng nảy thương cách gì. Bàn tay tôi trở nên run nhè nhẹ, chị nghiệm ra hỏi : bộ hồi hộp dữ lắm sao mà run. Tôi xác nhận : hồi hộp thiệt chị, thứ gì cũng lạ hoắc.Tôi kê sát mũi gần vô dần, cái mùi tanh tanh xộc lên, hai mu lại nhíp nhíp, mấy sợi lông nhóp nhép khe khẽ như râu dế rồi cái nhớt trắng đục lại ứa ra. Tôi tự giác khép hai tay lại giữ đừng để nước trào ra nữa.Đang khi chị còn đang chơi vơi thì tôi chẳng nề hà gì áp miệng vô ịn lấy lô`…n. Chị tá hỏa la : làm gì xục miệng vô đó. Tôi giải thích : nó đùn nước ra hoài, em phải bịn cho khỏi chảy. Chị phì cười, tôi lỡ trớn nên giặm giặm đầu môi vô giữ thêm. Chị hích người lên rầm rầm, cái lỗ búng tặp tặp vô miệng tôi như đóng dấu.ũng vì tánh e thẹn cố hữu của phụ nữ khiến nãy giờ chị lấy tay che mặt nên nào hay tôi lục xục làm trò gì ở phía dưới người chị. Tới khi nhận ra tôi quậy lùi xùi giữa háng dữ quá thì chị hốt hoảng la lên : đừng mà, đừng mà, nhưng nào còn kịp chi nữa. Phần tôi đã chiếm lĩnh thượng phong ở chỗ kín nhất của chị rồi thì ngu gì tôi nhả. Tôi dùng chót mũi, môi, miệng và cả răng tấn công tàn bạo, chị vừa tức vừa giận nên đạp vung vít lên. Tôi nghĩ bề gì cũng đã dĩ lỡ rồi, tới thì phải tới luôn để hạ chị gục, chớ léng phéng nhượng bộ thì coi như ăn cám xú, đừng hòng có một dịp may thứ hai nữa. Tôi vừa trườn người đè lên bắp đùi chị, vừa dùng hai tay như gọng kìm giữ thít chị hổng cho giãy, tôi tru mỏ nhọn lên và ịn
chấm, lết, xủi bất kể đâu vào đâu quanh cái sẹo thịt của chị.Nó lều bều như mớ lục bình bị nước đẩy xô giạt, khi nở xòe khi cúp lại, nhưng nói chung là bị sự khống chế hoàn toàn của tôi. Chị kêu thất thanh : em hổng được ẩu xị, hỗn hào với chị, ngưng ngay hôn chị la toáng lên thì chết.Tôi biết giờ này cô tôi đã đi chợ, nhà nào có ai vô nên mặc chị hăm he, tôi cứ lè nhè xin xỏ : cho em hưởng một chút đi mà, hồi nào tới giờ em có biết nó ra sao, đừng làm khó em mà. Chị vẫn giãy đạp đùng đùng, có khi đầu gối chị táng vô mặt tôi đau điếng. Kệ, muốn ăn xôi phải chịu đấm chớ sao. Tôi cắn răng đè banh chị ra và liền tù tì hun, giặm, đâm oàm oàm váo dúm thịt nhăn nheo đầy lông đen nhánh. Chị chống cự càng mạnh thì sức càng tiêu tan nhanh chóng, tôi đang sức trai tò mò kịch liệt lẽ nào để thua, loáng cái chị như người bị phế bỏ võ công nằm xoải dài ra đó.Tôi lấn lướt nên dùng lưỡi vô thức chà khắp bên trong bên ngoài cái lỗ nồng nồng, chị xả người oạch ra vì hết còn hơi sức chống đỡ. Tôi liếm lau và móc vẹt ở các khe làm chị nhảy nhổm như bị kim châm nhoi nhói. Tôi áp dụng bản lưỡi mở rộng mà thám hiểm hết các hang cùng, sào huyệt của giặc, ví thử có thằng du kích nào lặn tuốt bên trong cũng bị tôi lôi đầu ra hết trơn.Chị thở rộn lên, hai vú như đánh vật, miệng lầm thầm nói gì đó. Tôi mo phú cứ lê lết bản lưỡi và bờ cào mà làm cái việc mình đang ưng. Tôi cũng hơi e dè vì thấy chị xuội lơ, ngán chị uất ức tim đứng lại thì khốn, vậy mà nghe chị tỉ tê thỉnh thoảng như nhắc là chị vẫn hiện diện làm tôi rất mừng. Tôi cày dọc lại bừa ngang, xìa lên trên, đâm xuống dưới, cái lưỡi cái miệng chẳng được ai chỉ bày mà ranh ra phết. Tôi quết như quết chả, tôi chà như chà răng, tôi cày như cày ruộng bậc thang, tôi ủi như làm đường, chi cà hích cà hác, giựt giựt mới điệu nghệ. Tôi thấy chị hưởng ứng thì càng tìm tòi phục vụ chị. Tôi len cái lưỡi lách chỗ này, ngoáy chỗ kia, có khi liếm đều đều như mèo mẹ liếm con, trước chị còn rên khe khẽ trong họng, sau thì cồn cào nên hết giữ lịch sự.Tôi cẩn thận banh rộng hai mu ra, khều cục thịt nổi bên trong và đánh tóc tóc làm chị rúm. Hai giò chị khua như ngồi xe đạp nước, tôi táp táp và giúi mũi sâu vào hít và húp rột rột. Chị la tá hỏa : ý, nhột, nhột đa, nhưng lại nghe chị hối : đúng chỗ đó đừng ngưng nút liếm, nhột nhưng chị chịu được. Tôi bừng tính nên hơi xoay nghiêng người, ghé răng đúng vào khe dọc của cái lỗ, tóm nguyên phần thịt mềm của cái mu cắn vào răng nhay nhay và xiết như xiết bã mía. Chị nhún người cà tót cà tót, kêu loạn xạ, nhột, nứng, sướng và hai tay quơ quơ tìm tóm lấy tóc tôi.Khi chị nắm chụp được thì tôi ê càng vì chị cầm đầu tôi giã bưng bưng vào háng làm tôi muốn chá lửa. Chị rên ông ổng, đạp giò nhàu nhàu, hai vú lắc còn hơn chuông đổ, tôi mệt mà khoái vì chiến công mình làm cho chị đúng ý.Tôi lết cái lưỡi nhám tới độ cả vùng sẹo thịt của chị ấm rột lên và đỏ lừ, cái hột thu lu giữa lỗ cũng phập phồng theo chị và tôi lúc bấy giờ. Nó giống cái nút cơ quan gắn mạch điện tử tự động nhô ra thụt vô như pháo đài vũ khí chiến lược chờ ngăn chặn giặc.Liếc nhìn lên, tôi thấy chị há hốc miệng, thở khào khào, kẽ răng xiết rau ráu và hai tay bụm lên vú day vò lia lịa. Tôi thản nhiên khều, cắn và nhay làm chị kêu á á theo, tôi bàng hoàng vì lần đầu tiên biết sự thể người nữ khi nứng là thế nào.Tôi làm tới nỗi nguyên cái húm chị đầy ặc nước, loang loáng như sau một trận mưa giông, vừa thứ nước trong, vừa thứ gợn đục lẫn lộn. Tôi đồ chừng đó là một hỗn hợp nước miếng của tôi lẫn khí của chị tuôn ra. Tôi tẩn mẩn húp rụp rụp làm chị điếng, ngo ngoe kêu rất dị.Sau cùng thì chi nói thở hắt ra : thôi, chị nứng dữ rùi, để chị nghỉ một xíu. Chị ngáp xái quai hàm, hai tay khua khua như ra dấu đầu hàng. Tôi nào dễ nghe đâu nên càng mở thêm một đợt tấn công xả láng vào trận đồ của chị.Chị gục liền và khí trào dữ tợn, tôi có vẻ hài lòng mà cũng quợn vì thấy nó tươm ướt hai bên đùi, dính lên lông và chảy ùn ùn xuống khe đít chị. Tôi càng nhợn khi lấy ngón tay vuốt kéo ngược lên để tha cùng thì chị giựt giựt mới đã.Mấy lần tôi thấy chị nhứ nhứ muốn nói gì đó, nhưng lại cắn răng giũ giũ mặt mà quay đi. Tôi lom lom nhìn lô`…n chị, đúng là nó thở dập dồn. Cái này thiệt lạ vì thuở giờ tôi có nghe ai nói lô`…n thở đâu. Tôi chăm bẳm nhìn chị, chỉ nghe lời trách móc rất yếu : em hư quá, làm khi không chị nứng tuột dên luôn.Tôi lấn tới đè lên ngang ngực chị, mục đích là bú vú để bớt cơn tức giái đang dồn dập kéo tới. Chị buồn buồn cái tay thì thọt vô lưng quần tôi mà vọc cho vui. Tôi điếng từng cơn vì cái tay chị xục kỹ quá. Tôi cảm thấy rõ cái đầu khấc xia xỉa loạn xà ngầu, đâm chúi nhủi vô bắp vế chị.Tôi nhợn nên hích lên, chị dỗ ngon dỗ ngọt tôi để chị làm cho em đã xổ được ra cho nhẹ. Tôi chưng hửng, nói vậy là chị nắm được tim đen tôi rồi còn gì. Tôi măn vú chị, chị mò cu tôi, tôi nhéo cái núm thì chị lôi tróc cái lớp da qui đầu ra mà vuốt ục ục vô cái phần da mềm dễ nhạy cảm của tôi. Phá nghịch chị nên nói nào ngay tôi cũng tức giái chớ bộ. Chị kinh nghiệm nên vọc khiến tôi đã mê tơi. Hồi nãy chị rên khừ khừ thì giờ tới phiên tôi thay chị. Tôi uốn éo vặn người, phụ quay con chim như cái ma vi nen quay trong ổ máy. Chị cười mím chi cọp và khen : em cũng giỏi đó chớ.Đùng cái tôi nhón gồng người lên, chị mau tay đẩy xục vùi vùi, con chim tôi vắt vẻo như khúc cao su trong bàn tay chị. Có thứ gì đẩy tôi mãi lên cao xanh và tôi há họng ra kêu á á suốt. Chị trợn mắt, nghiến răng xục, ủi, đẩy, tôi hét lên và nghe nguyên khúc đê lở bể ào ra.Chị càng xục mau thêm, tôi phải nhón hẳn người lên phụ nắc tới. Nước bị vỡ đê nên cuốn phăng phăng, nổ như súng bắn hàng tràng. Chị còn xục một chặp nữa thì thả ra cho tôi thở. Tôi thấy đủ mấy ngàn ngôi sao dù là đang giữa trưa. Lần đầu tiên tôi biết thế nào là sướng nhừ người. Thằng cu Tý bị đi tướt, nó bậy liền liền, chị dọn bắt mệt. Ngay từ đầu, tôi đã hiến cho chị kinh nghiệm của mẹ tôi : trẻ đi tướt tuyệt đối không cho bú, chỉ rang gạo nấu nước, hoặc cà rốt cho uống thôi, nhưng chị không nghe. Có thể chị cho là đề nghị của tôi dổm, hoặc là vì tình mẹ thương con, sợ thằng bé nhịn bị lả nên chị vạch vú ép thằng nhỏ ngậm hoài. Đến khi nó té re té tỏng, chị đang lau chùi nó lại phịt ra nữa, chị mệt bở hơi tai lúc ấy chị muốn khóc. Tôi lăng xăng cạnh chị để phụ cái tay cái chân, nhìn cảnh con khóc mẹ khóc mà đắng cả ruột. Tôi nhắc đi nhắc lại ý kiến thì chị nổi cáu la om : cậu đã nuôi con bao giờ mà lên mặt ta đây với chị. Tôi cụt hứng nên lặng thinh.Tôi đem chuyện mách với cô, bà cũng tươm tươm nói mãi chị mới nghe. Vậy mà chị cũng lầu bầu : không cho nó bú, sữa cương nhức vú bỏ bố, ai chịu được. Cô tôi nói tỉnh bơ : có thằng em bên cạnh, nhờ nó nặn cho bớt rức. Và tỏm tẻm, cô tôi còn phá chị : hay là bảo nó ngậm bú thì sữa thông ngay.Tôi nghe mà sướng muốn điên, trong khi chị nhăn nhó như cái bị rách bị xéo. Lợi dụng lúc chỉ còn hai chị em, tôi đía thêm vào : cô nói phải đó chị, kiêng khem cho cháu chóng khỏi, còn khoản vú căng thì chị đừng lo. Chị nói hất ra : ai đã nhờ đâu mà xăng xái, gớm, mới nghe nói cho bú là sáng mắt lên.Tôi phân bua với chị : thì em đã từng bú rồi chứ chưa đâu mà chị ngại. Vả chăng vú cương sữa làm chị đến phát sốt phát rét chứ ít sao, nếu như anh bồ chị ở cạnh thì nói làm gì, để em giúp chẳng hơn là đi nhờ cậy người lạ. Rồi tôi hí hửng thách : em đố chị dám làm đấy, ai chứ đàn ông cậy là họ giúp ngay, song chị liệu có khứng không.Chưa chi tôi diễn tả ngay kiểu cách mấy bố ngậm vú đàn bà lẳng nhẳng : chị cứ tưởng tượng mấy khứa há chè bè cái miệng, tóm bầu vú chị vào rồi mút, nút và nhập nhằng tay còn ăn có xoa bầu vú cạnh bên thì chị còn nhức đến phát điên lên.Chị nạt tôi : im ngay, cậu nói nghe mà ớn, rùng cả mình, da gà nổi hết trơn. Chị lại nói kháy tôi : chứ để cậu ngậm chắc nhẹ nhàng hơn chăng, hay cũng nghịch như quỉ sứ không ai bằng. Tôi gãi đầu gãi tai muốn rụng rơi cả tóc mà ngập ngọng : thà là chị để em bú và sờ soạng vẫn là chị em trong nhà, chẳng hơn khi không chìa vú cho thiên hạ ngậm chơi.Chị thẹn, sắc mặt hồng lên, nói nhỏn nhoẻn : cậu sa đà rồi nghen, thấy chị dễ dãi mà cơ hồ muốn xấn tới. Chẳng qua chị thấy cậu tội nên vớt vát cho ngậm đỡ thèm, có đâu của dư để cậu giành với thằng Tý. Tôi phụng phịu ra điều không ưng ý, chị chăm bẳm nhìn nét mặt tôi mà ca : chèn ơi, mới nói bi nhiêu đã xụ mặt rồi.Chị loay hoay đánh trống lảng : lo phụ nhanh để chị còn lo đi nấu cà rốt cho thằng nhóc. Cậu cứ dềnh dàng thế thì đời nào bệnh nó mới cầm. Tôi lăng xăng áp gần vô, ngửi cái mùi oi oi của mồ hôi chị và cả lén nhìn cổ áo trễ mà tim đập lô tô phải biết. Cú nhìn trộm như thế mà chị linh tính biết ngay, chị nhìn xuống cái cổ áo lại nhìn lên tôi mà trách nhẹ : chuyên môn lợi dụng, hở ra là nhìn xoáy vào ti người ta.Tôi cười trừ và tay chân lọng cọng khua đụng chị tứ tung. Chị lại hét : phụ thì làm đến nơi đến chốn, lụp chụp như gà mắc đẻ. Thằng cu Tý đã ngà ngà ngủ, chị ôm mớ đồ dơ xuống nhà sau ngâm vô chậu và le te vào bếp nấu. Tôi đi theo, như gà con theo chân mẹ. Chị chẳng buồn xua đuổi, trái lại còn sai vặt đủ điều.Bắc xong nồi nấu cà rốt thì chị rã rượi vì hơi lửa nóng và mệt mỏi vì chăm con, tôi gạ : chị ngồi nghỉ đi, em trông bếp cho. Tóc tai chị dính mồ hôi mồ kê, mặt chị thuỗn ra và có mòi uể oải. Tôi lại đề nghị : chị lên nhà nằm một lát cho lại sức, em cáng đáng được, để chị cố gắng bệnh thì lấy ai lo cho cháu.Chị có vẻ cảm động nhưng không đi nằm. Chị bảo để ngồi nói chuyện với tôi cho vui. Chị cầm hai vạt áo hất ngược lên thay quạt để làm dịu đám mồ hôi bám rít. Mỗi lần chị hất tà áo cao như vậy là một lần lại bày thoang thoáng hai vú ra làm tôi chết sững. Chị vô tư như không biết càng hất cao thêm vạt áo lên.
Tự dưng tôi thấy cái khúc côn trong quần dựng xỉa ra nhột nhạt nên phải vờ quay đi và đạp nhàu nhàu hai chưn để người khuỳnh xuống. Chị bỡn cợt hỏi : chứ cậu mày làm gì mà nhảy choi choi lên thế. Tôi nói chống chế : em bị kiến cắn và tôi giãy ạch đụi mau hơn.Chị chúm chím cười : khi không mà kiến ở đâu rơi đúng ngay chỗ cậu đứng, chắc là nó thấy chưn cậu dính chất đường. Tôi quê òm, thì chị lại tà tà nói : mà cậu còn dấu cái gì tôi xem nó chọc chọc tầm bậy thế. Tôi đỏ nhừ cả mặt, lí nhí nói : tại chị quạt hăng quá nên em muốn xụm.Dù đang mệt bở hơi tai, chị cũng cười ngả cười nghiêng. Chị nói chăm bẳm : thà là cậu thành thực như thế hóa hay, chứ dấu quanh dấu quẩn thì cũng không che kín đươc. Kế tiếp, chị từ tốn lần tay mở từng hạt nút áo ra làm tôi càng chết điếng. Có vẻ chị muốn trêu tôi nên mỗi hạt nút chị làm lâu lắc, miệng còn lẩm bẩm : mắc chứng gì mà nó kẹt cứng vậy hè.Tôi hồi hộp tưởng nín thở luôn. Vạt áo dần dần mở ra, cả khoảng ngực chị lộ dần, trước là vùng da trắng, sau thì cả hai vú đầy, nằng nặng cũng để trĩu ra. Chị nói như nói một mình : cởi thế này cho nó mát, chị em cả có ai đâu mà ké né.Tôi dấm giúi liếc nhìn vú chị. Ôi hai trái vú căng sữa đu đưa như hai trái soài tượng nhẩn nha. Nếu không kềm giữ được, chắc tôi đã thò tay hái béng làm của riêng cho rảnh nợ. Chị tuồng không để ý nên cầm lấy vạt áo phe phẩy, làm hai trái vú xao động nhún nhảy, thấy mà ham. Tôi đùa cục than vào lò đất nung, mặc dù chẳng có viên nào rớt ra ngoài cả. Chị theo dõi, rặt chỉ tủm tỉm cười.Tôi lo nhìn vú chị mà quên khuấy nước cà rốt sôi, đến khi chị phải chạy vội đến khuấy cho khỏi trào thì tôi mới sực tỉnh. Chị đứng gần, tôi càng lúng túng tợn. Tay chị khuấy vòng vòng, hai vú sóng sánh nhún mới kinh. Chị còn giỡn quấy mạnh tay làm hai vú rung tàn bạo.con chim tôi giựt giựt, nó ngầm xúi tôi ôm đại chị đi. Tôi phân vân đánh lô tô trong đầu, nửa muốn theo nó, nửa lại e ngại. Chị vẫn thản nhiên xán lại cạnh tôi, làm cái mùi thịt da chị nồng bung lên khiến tôi chao đảo. Tôi nói buột miệng một câu khiến chị quay phắt lại : em nhìn vú chị khó chịu quá, chị ơi.Chị trừng nét mặt gay gắt, song thấy tôi co ro cúm rúm lại giãn ra : sao mà hay đăm chiêu vì nó thế. Tôi ấp úng không sao đáp lời được, hai mắt chỉ tròn xoe nhìn không chớp vô hai trái soài tượng lủng lẳng mà thôi. Chả biết có phải vì lối nhìn soi mói của tôi mà ùm ùm cả hai vú chị sữa chảy tuôn ra thành giọt. Chị quẳng vội đôi đũa vào nồi và dùng cả hai tay bụm day cho sữa hết trào ra. Tôi ngẩn ngơ há miệng nhịp theo vòng bàn tay day nơi vú của chị như người đớp bú gió.Chị cũng hơi rùng mình và nhìn tôi đăm đăm. Tôi lại nói một câu lãng xẹt khác : chị để em bú cho sữa ra bớt, chị đỡ nhức. Tôi thấy chị cân nhắc sao đó và tay vẫn day hai vú, nhưng không đằn mạnh như trước, sữa lại ộc ra. Cuối cùng thì chị nói khe khẽ : ừ thì cậu giúp hộ chị.(Hết Phần 8 … Xin mời đón xem tiếp Phần 9) Mặc dù hai chị em nào còn xa lạ gì nhau nữa, tôi đã từng bú và nựng vú chị, thậm chí tương kế tựu kế cũng đã lột hẳn chị ra, vậy mà khi nghe tôi đề nghị để nút cho chị bớt căng cương sữa, chị cũng tỏ ra đắn đo suy nghĩ mãi. Chuyện rành rành ra đó, thằng cu Tý đau bị cấm bú sữa mẹ, hai vú chị nhức nhối và tấy đỏ, nhưng chị vẫn lo lo chi đâu.Tôi gạn hỏi lý do thì chị phân giải : chị sợ mấy giai thành phố lanh lẹ hơn miệt dưới, các cậu rành sáu câu, làm phụ nữ dễ xiêu đổ. Tôi cũng đặt vấn đề với chị : bộ nói vậy mấy anh dưới quê hiền lành lắm sao. Chị giải thích : thanh niên mấy ai hiền, nhưng họ hổng sắc mắc như em.Tôi đánh bạo hỏi tới luôn : thì ai thấy vú đàn bà mà hổng ham, chị đã dám cho ảnh rờ thì cho thêm em cũng đâu có sao. Chị từ tốn nói : họ rờ rờ bóp bóp thôi, chớ ít khi mê mẩn như em, nhứt là tay măn miệng còn bú nút làm con gái nhột và sợ. Tôi cười hì hì : tưởng gì chớ có nhiêu mà chị e dè, tại họ mắc cỡ lúc đầu thôi, chớ quen quen là họ để mần ráo nạo.Chị lại chêm thêm : em biết sao hun, mấy ông nội đi lính vợ con đùm đề rùi chớ, vậy mà tới đóng quân ở đâu là nhơn tình nhơn ngãi cả đống. Lúc đầu mấy cô đâu chịu, mấy ổng tán sao mà dính cứng ngắc, chừng đó sấm nổ cũng hổng buông, xà nẹo bê nhau nhau khắp chỗ.Tôi tọc mạch hỏi chị : nói vậy ảnh yêu chị thì làm đại đại cho xong thui sao ? Chị phân vân suy nghĩ một hồi rồi đáp nhàu : thì cũng màu mè chút đỉnh, nhưng chủ yếu là giải quyết cái khoản đang cương chớ hổng cắc cớ như dân thành phố. Tôi lại tò mò hỏi tới, chị gạt phặng : cậu hỏi nhiều thứ quá đi, ai biết nà.Tuy vậy thấy tôi mặt xị ra thì chị ra giá : chị trả lời cậu một lần nữa thui nha, hỏi nữa là chị tắt. Ảnh hun hít, sờ mó, bóp xe và khi rên rẩm thì xin chị cho, thấy tội nghiệp chị cũng làm đến làm đại, ảnh leo lên bụng một hồi thì nằm thở rổn rảng. Tôi phì cười trêu chọc : nói dzị dễ ẹc mà em tưởng khó khăn, ghê gúm lắm chớ.Chị bẽn lẽn đỏ hây hai má, mấy sợi tóc lòa xòa làm tôi muốn nhói con tim. Tôi lại hạ thấp giọng nài nỉ : bây giờ để em nút cho thông sữa để chị đỡ đau nghen. Chị ấm ứ một chút, còn nói vớt : nhưng mà ké né một chút đừng làm chị nhột.Tôi xăng xái đùn hai vạt áo chị lên khỏi ngực, chị rón rén đè một bên giữ lại : em bú thì cần chi tốc hết hai bên vú. Tôi tủm tỉm cười : chèn ơi, chị đã cho mà còn nhón giữ lại chi chút xíu hổng biết. Em bú một bên nhưng lại nhìn bên vú kia mới có hứng, hơn nữa cũng canh để sữa ọc ra biết đường mà chăn cho nó khỏi nhễu chớ.Chị vẫn không chịu, tôi cũng ừ cho rồi. Tôi rúc vào nhay đầu vú say sưa làm bầu sữa xô lệch, ọp ẹp, khi đầy khi xẹp. Tôi giứt giứt cái đầu vú trong miệng, nhồi vắt kiệt mớ sữa căng căng, chị nhúc nhích người, hai tay nhứ như đỡ sợ té. Tôi quay vù vù bản mặt để dồn cái đầu vú xần vần, chị há miệng muốn kêu á á gì đó.Tôi nút vài hồi thì chị có vẻ tê. Cái tay giữ đè vạt áo lỏng le buông phịch xuống. Tôi vội thay vào vun lên cao và ập tay vô măn cái vú chưa bú tới. Tôi vừa xe cái núm vú, vừa búng nhịp nhịp, ý đồ để ngăn sữa đừng chảy ra, song chị thì giựt giựt người tựa như kiến cắn.
Bú tới khi cái vú bớt căng và mềm đi thì tôi chuyển sang bú cái vú còn căng mọng sữa, chị lại rậm rực nhón người. Thình lình chẳng hiểu từ đâu một ý nghĩ rồ dại bốc tới tôi. Tôi quậy mặt kéo lôi bầu vú chị và mấy ngón tay vê cái đầu vú băng băng làm chị hết tỉnh.Tôi bá vơ nhớ tới lời mấy người lớn kháo nhau : đàn bà cho con bú hổng sợ chửa. Tôi bỗng nổi cơn muốn chiếm đoạt chị. Ý mới nhớm mà ngón tay tôi đã xoắn lấy đầu vú chị xe lăn, lại nhún kéo lôi và ấn trịt vô. Cái phần mềm của thịt da lẫn cái kích thích của hơi lạ làm cho đầu vú trầm trầy khi cứng khi giãn. Tôi điểm bằng những cái nút đằm đằm và cố tình đẩy chị nằm ngửa ra tại chỗ.Chị có vẻ lơ mơ nên cũng theo ý tôi. Vậy là tôi bò trườn lên đè lên ngực chị và tham lam bú măn ọp ẹp cả hai vú. Chị nhão nhèo vì các cú bóp nút ào ào nên hồn phách lang bang đâu đó. Tôi vừa bú vừa bóp và liếc theo dõi chị. Khi thấy chị cục cựa dưới sức ép của tôi thì tôi tăng những đợt lôi giứt đầu vú lẫn măn bóp mau hơn.Chừng tôi dùng chưn đùn lột dần quần thì chị cơ hồ như không hay biết gì hết. Tôi kết hợp kích thích để chị lơ là dần. Tôi chấn gót bàn chân vô chỗ giữa háng mà ngoáy tít thò lò. Chị hơi quợn, nhưng lại nằm im để tôi nghịch. Tôi nhấn bin bin vô đúng chỗ nhạy cảm nhứt làm chị cũng nhoi nhoi theo.Tôi lùng bùng xoăn vê đầu vú, bú nút hả hê và tăng những cú nhấn gót chưn, tạo cho chị lần xần vì sướng. Đến khi tôi nghiêng lệch người để quàng một tay xuống xoa phá mớ lông trên đùi chị thì chị hơi có vẻ hoảng hốt, ú a ú ớ biểu tôi ngừng lại. Tôi nói trấn an chị : hổng sao đâu, em giỡn chút thôi, như mọi lần vẫn nghịch, chị đừng hồi hộp.Chị nhìn tôi nghiêm sắc mặt có vẻ trách, song khi bị tôi nhằn lôi đầu vú và bóp ọp ọp cả vú lẫn lô`…n thì chị nín khe. Tôi thọc một ngón tay vét ào ào vào cái khe dọc và móc khịt khịt quanh cái vành rậm rịt lông, chị đớ ra, cái miệng nhép nhép xiết. Tôi lòn hẳn ngón tay vô cái lỗ cào một đường và chọt vô ra, chị gồng người lên vì ngón tay tôi đụng tùm lum ở trỏng.Tôi hun giặm nơi vú chị, bóp và nắn cái đầu vú lật xật, lại móc xủi tuốt sâu vô cái lỗ làm chị thật sự ngất ngư. Chị rùng mình mấy lần và khi hết nhịn nổi chị rên lên : nứng quá cỡ. Tôi chọt mạnh và mau hơn nữa, hai chưn chị bỗng xả banh ra, tôi bụm nguyên lô`…n mà lắc làm chị choáng váng.Đến khi tôi nhõng nhẽo mở lời xin : chị cho em leo lên chút nhe thì chị bật ngửa la chói lói : hổng được, lỡ mang bầu chết. Tôi đâu ngờ gái quê ngờ nghệch như vậy nên nói cứng để chị yên tâm : nuôi con mang bầu sao được. Em đang thèm mà chắc chị cũng thèm, để em giúp chị thoải mái mà em cũng học hỏi luôn.Chị không nói gì, tôi quay nhìn xuống lô`…n chị và lóp ngóp bò lên gác giò qua hông chị mà thót như tay thót lên yên xe đạp.(Hết Phần 9 … Xin mời đón xem tiếp Phần 10) Từ hôm được chị giúp điểm nhãn khai cu, lột tróc lớp da qui đầu để lòi cái đầu nấm ra ngoài thì không sao kéo nó trở về lại vị trí cũ được nữa. Lớp da non bị trật ra cọ vào quần rát ơi là rát, vì thế lại càng làm tôi xốn xang tợn. Lúc nào tôi cũng xoắn xuýt lấy chị, trong đầu óc chỉ mong sao được một lần chơi chị cho biết.Nhất là thằng cu Tý bị tướt, chị không cho nó bú vú được, lúc nào sữa cũng căng gây đau nhức đến phát sốt cả người, tôi phải thay nó bú ké để giúp chị nút bớt chất sữa ra. Nó bú chị ngoan ngoãn, còn tôi ôm được bầu vú chị rồi thì phá nghịch giàn trời. Miệng nút, tay vọc làm chị lắm lúc cũng thất điên bát đảo vì bị kích thích.Có hồi tôi ngậm vú chị sâu quá, nút giật băng băng làm chị vô hình dung cũng chớm bị khuấy động. Hai mắt chị dại đi, hai tay quơ quào, và hai vú câng câng như luôn được ướp nước đá. Đó là lúc tôi thích nhất vì hai tảng vú đầy và nặng, bú đã hay mà nâng càng thấy bàn tay có cảm giác quá sức.Chị ư ư trong họng, tôi càng lôi đầu vú, nhai nhồm nhoàm thì chị càng căng trân người ra. Tôi biết chị sướng, một nỗi sướng rần rần vì lâu không được bồ nựng nịu nên càng cố ý vọc phá chị tăng thêm.Một bận tôi nghe rõ mười mươi chị than nhỏ : em bú mà nghịch dồn quá làm chị muốn rung. Tôi giả tảng không nghe, ngón tay cứ luôn xe cái núm vú và miệng nút đã đời. Chính lúc đó, tôi đã bạo dạn lòn tay vào quần chị mà thăm dò cái sẹo kín của chịCũng bởi khám nghiệm chay nơi chị mà dạo gần đây tôi ngủ mơ thấy đit…t chị lia. Có bữa tôi làm hăng quá đến nỗi bắn máy bay đầy quần. Lúc đầu tôi còn dấu diếm sợ chị cười, sau bạo dần tôi đem bộc bạch để chị nghe.Chị gạt đi : cậu hay vớ vẩn nghĩ lung tung chứ thực tế có bao giờ chị em mình xuồng xã nhau như thế. Tôi mạnh dạn kể lại chi tiết với chị : thiệt mà, em thấy em nhét hẳn vào người chị rõ ràng, chẳng những chị không hất xô ra mà còn quặp chặt để em nắc cho sâu, cho sát.Chị tủm tỉm cười : thế cảm giác của cậu thế nào. Tôi tiu nghỉu thú thật cái sự lơ mơ vì đã bao giờ tôi thực sự chơi gái mà biết. Tôi ân cần kể : thì em thấy dưới chòm lông ở háng có cái lỗ, em cố đút vào và lấy hết sức bình sinh mà dọng. Em nhớ là đang khi nắc như vậy thì hai tay em bóp tì tì vào vú chị để gây hứng thêm.Chị có vẻ mơ mơ nên nghệt ra, song lại hỏi đùa tôi : vậy rồi em nắc đại, chẳng biết trúng trật ra sao chớ gì. Tôi gật đầu xác nhận, chị lảng sang chuyện khác : biết thế đủ rồi, đại khái thì cũng gần gần giống như thế, khi nào em lấy vợ sẽ hiểu ra ngay, khỏi qua trường lớp nào hết.Bây giờ tôi đang nằm trên bụng chị, nỗi háo hức đang dâng cao. Tôi đã tuột quần chị ra và loáng thoáng đã thấy cái lô`…n chị nổi lình phình một cục. Tôi hối hả hôn chị, và hùng hục bóp hai vú làm chị trăn trở lại qua. Tôi xóc giò chị xoạc ra, con chim tôi xà xà nơi đám lông mềm làm chị quíu.Chị có vẻ e thẹn nên gác tay ngang qua che mắt. Tôi đâm liều không để chị tỉnh lại và từ chối dịp may. con chim tôi cũng lục xục, nó cương cứng cà rà nơi bắp đùi chị. Tôi ngớ ngẩn chưa biết làm sao nhét nó vô cái lỗ, nên lập cập như anh mán rừng. Tôi đâm xầm xầm nhưng nó vẫn làng xàng giữa đám lông và hai môi thịt của mu.Có lẽ thấy tôi lật bật và cũng vì nghe tôi nói đang cho con bú không thể gây chửa nên chị vờ kêu rêu mà thật tình là giúp tôi đạt tới mục đích. Chị xục xịch giang hai đùi ra và miệng leo lẻo : em làm kỳ quá, nhưng lại hướng dẫn ngầm cho tôi chui được vào.Khi thấy con chim tôi tìm tìm thì bất đồ chị vểnh nghiêng háng lên, thế là thằng cu con của tôi chuồi xuống gần khe đít chị. Tôi còn ngơ ngơ ngác ngác thì chị hất giúi háng xuống, cu tôi quét một đường ngược lên, đâm xầm ngay vào lỗ.Tôi mường tượng đúng chỗ rồi thì nghiến răng đâm phập vào, tôi nghe chị thở ra một hơi và trách nhỏ tôi : lật bật rồi em cũng phải đút được vào mới chịu yên. Nhưng qua thái độ của chị tôi biết chị cũng a tòng để tôi làm việc đó, vì khi cu tôi vừa chui vào thì chị bung người ra, không nói cũng biết là lô`…n chị ngoạm mất ngay.
Tôi thấy chị lơi tay che mắt ra và tôi hỏi nhẹ : chị bằng lòng chứ. Chị chẳng ra giận, chẳng ra không, chỉ nói lơ là : cắm vào rồi còn hỏi vớ vẩn gì nữa. Tôi đang cơn khao khát nên vò mạnh hai vú chị mà nắc một thôi. Chị ọc ạch dưới đà nhún của tôi, nhưng càng lúc càng nghe chị xiết răng. Tôi đoán chị thực sự thư giãn.Tôi chồm chồm đâm không ngừng, chị bèo nhèo dưới sức tấn của tôi. Đang khi tôi còn ngây ngô nắc thì chị bỗng quặp hai giò sau lưng tôi mà xiết mạnh. Tôi há hốc mồm vì có cảm tưởng thằng em đang ngập sâu trong cái lỗ thì nghe chị hối : giập mạnh lên, không đit…t thì thôi, đã vào tình cảnh này thì chơi cho khít khao mới hả.Tôi nghe như sực tỉnh, vội vác một gió chị lên, ép vào hông tựa cái nạnh mà băm vằm vằm, tôi nghe lép bép tiếng hai múi thịt cọ nhau. Chị thở gấp và mắt trợn tròn như thúc giục, khuyến khích tôi.Tôi ham hố quá sức tưởng tượng, vò hai vú chị muốn nát ra mà vẫn còn cố tụm thành một lọn bánh tét. Tôi rên rỉ : ôi, em sướng đến chết mất. Chị tham gia : sướng thì làm sao cho sướng thêm đi và chị xàng dẻo nhẹo làm cái lô`…n chị mút mát chặt chịa con chim tôi.Lần đầu tiên, tôi biết thế nào là nghệ thuật của đàn bà. Chị ra vẻ hờ hững, song thực tế chị vận dụng cách nào đó mà lô`…n chị bóp thắt từ trong ra ngoài làm tôi xính vính vì con chim bị nặn tất tần tật từ gốc ra ngọn.Tôi kêu inh ỏi : chị bóp giỏi quá, em sướng cứng người luôn. Chị chẳng nói chẳng rằng, lo hì hục giúp tôi đến sát đỉnh của khoái lạc. Tôi nắc rồi nghỉ, nghỉ rồi nắc, có lúc quáng quàng bưng cao cả hai giò chị lên mà giập te te. Chị chẳng điều tiếng ngăn trở mà còn khen tôi : em giỏi đấy chứ làm tôi hứng chí càng giập chị tơi bời hoa lá.Mãi một lúc cả hai chị em cũng hối nhau nắc mau, tôi khùng điên để rồi cái nắp nhạo bể bung và tôi bắn tá lả trong lô`…n chị. Khi tôi đang ở tuyệt trần của sự sướng thì chị ôm chặt lấy tôi nắc phụ theo, chị nói như ma dại : nứng quá, giập mạnh cho chị, đừng sợ chị đau. Chị nói huyên thuyên : sướng, nứng, sướng, nứng lột da luôn. Cô chú tôi vốn có thằng con độc nhất học hành lận đận, lại bị bắt lên bắt xuống vì tội đi thảy truyền đơn, vẽ khẩu hiệu, nên hận đời cũng vô bưng, nhà chỉ còn hai ông bà già. Chú tôi làm nghề hớt tóc, thuê cái hàng ba ngoài phố, gần chợ Bến Thành, ngày nào cũng đi từ sớm đến tối mịt mới về. Cô tôi loăng quăng lo công việc nhà suốt buổi sáng, chiều đến lại đi chợ mua cá khô, mực, về tối nướng bán cho đám bình dân nhậu qua thời. Gọi là cô chú, nhưng thực ra không phải bà con ruột thịt, chẳng qua là người làng với bố tôi, và nhỏ tuổi hơn nên nhận nhau là anh em thôi. Nhà tôi ở trước mặt nhà hai ông bà, nên tôi thường qua lại, cô cũng nhờ tôi rảnh rang thì tạt sang thăm chừng hay để mắt trông nhà hộ. Ngày chị bế thằng cu Tý đến, tôi nhìn chị nhỏ nhoi, dáng chân thật thôn
quê, nên rất có cảm tình. Trưa nào, lo cho mẹ xong, chờ bà đi nằm, là tôi thót sang để chị có người chuyện trò đỡ buồn. Chị chân chất và bình dị, ăn mặc còn đơn giản, lắm khi trông lôi thôi
nữa là khác. Chị đang thời kỳ nuôi con nên ngực bự ô dề, đã vậy chị chẳng khi nào mặc lót nên vú vê rung rung mỗi khi chị đi đứng làm tôi muốn khựng. Tôi nhắc nhở chị nhiều lần trước mặt cô, chị cũng được cô góp lời vào, nhưng xem ra không ăn thua. Chị nói quen ở quê,giờ mặc mấy thứ đó nghe bí rị và vướng víu. Cho nên lúc nào hai vú chị cũng cương sữa, nhọn lên nhỉnh nhỉnh và chìa hẳn ra phía trước. Lắm khi sữa nhiều rỏ dòng dòng làm ướt cả phần áo, in rõ hai đầu vú thâm thâm, ngó rất dị. Cũng lạ lùng là cứ mỗi lần tôi để mắt nhìn xuyên suốt là y như sữa tự động trào ra, chị phải dùng lòng bàn tay đằn lên vú day day mà vẫn không
ngưng chảy. Tôi hỏi chị tại sao, chị ấp úng không giải thích được, tôi bạo dạn nói đại : tôi nghe người ta nói đàn bà nuôi con mà bị đàn ông nhìn chằm chằm là cương sữa như thế. Chị tưng tửng đáp : hổng biết có đúng hôn nữa làm tôi cũng hết biết ất giáp ra sao. Lại qua nhiều lần thành quen như người nhà, chị càng bớt đi sự e dè và đôi khi còn ẩu sảng là khác. Rất nhiều lần, đang ngồi tán gẫu thì thằng cu Tý khóc ré lên, chị điềm
nhiêm bật giứt áo ra cho nó bú, không e thẹn. Tôi thì ngượng vì chị có thể vạch áo lên được rồi, nhưng chị than tại trời nóng sẵn tuột luôn cho mát. Tôi ớn ợn cái lối tỉnh bơ của chị. Nhìn miệng thằng nhỏ nút chụt chụt đầu vú, tôi vô tình cũng mút mút theo. Chị bắt gặp xà lơ và vẫn thản nhiên để tênh hênh áo ra chứ không khép bớt lại. Tôi say sưa nhìn hai bầu vú tròn no mà nghĩ lung tung trong đầu. Có bữa thấy chạy dọc theo hai bên vú đầy những sợi gân xanh, tôi tò mò hỏi chị : sao vú chị nhiều đường xanh vậy. Chị nhìn xuống và như lần đầu trông thấy nên tỏ vẻ ngạc nhiên : ờ hơ, chị cũng hổng biết sao nữa. Rồi tiện thể chị hỏi mắc mỏ tôi : sao em chú ý kỹ dữ, chính trên người mà chị cũng hổng rành. Vài lần bắt gặp chị và tôi thân mật nhau, cô lại vun vào mới chết : phải đa, con Hai vắng người chăm nom, mày giúp nó một chút cũng tốt. Tôi lí nhí đáp : cháu biết gì mà giúp, có làm cản trở chị ấy thêm thì chắc. Cô lại thêm : cần gì đụng tay đụng chưn, miễn là có mày chuyện trò, hay ra vào, con Hai cũng thấy bớt cô đơn là tốt rồi. Nói nào ngay, cảnh nhà cô chú vắng thật. Buổi trưa trở đi là coi như chỉ có mẹ con chị thôi, nếu tôi không tạt sang thì hổng biết làm gì cho hết ngày, hết buổi. Cho nên chị cũng có vẻ mừng vì có người xì xào bô lô bala tán gẫu với nhau.
Hôm nào mẹ tôi nhờ nhổ tóc sâu hay bảo đọc truyện cho bà nghe, tôi chậm chạy qua thì y như cả hai mẹ con lăn quay ra ngủ vô tư. Lắm lúc tôi phải tần ngần vì chị để thông thốc ngực trần mà ngủ ngon ngủ lành. Tôi lúng túng không biết nên giúp chị kéo vạt áo che, hay cứ để như thế vì sợ rục rịch chị hiểu lầm tôi lợi dụng không tốt.
Vậy mà chị chợt tỉnh dậy vẫn tỉnh queo, còn hỏi tôi : chớ sang hồi nào mà hổng lên tiếng. Tôi ấp úng rặn mãi mới ra lời : thấy chị ngủ say nên đứng nhìn canh chừng. Chị cười chúm chím, không ra trách, không ra rầy.
Tôi đem việc ẩu xị của chị để nhắc nhở thì chị coi thường : ối, lo chi ba thứ tầm xàm, người ta mê là mê con gái mình ên, chớ có con lùm xùm như tui, ai mê chi mà sợ.
Tôi gãi đầu gãi tai, tỏ vẻ băn khoăn, nhìn lom lom vào khoảng ngực trần, chị có vẻ đoán ra nên nói thêm : thì cũng dzị thôi, nuôi con xấu òm, ai mà nảy ý rờ bao giờ. Thấy cái bản mặt tôi đờ đẫn, chị hơi hiểu ra nên
hứa : được rồi, lần sau chị sẽ nhớ gài áo lại trước khi ngủ, chịu chưa ? Tôi gật gật đầu đồng ý, chị có vẻ ưng. Thằng cu Tý ọc ach thức, chị nhón ôm nó lên và chả hiểu nó có đòi ăn chưa mà chị giúi mặt nó vô ngực cho
bú. Thằng nhỏ phản xạ ngửi mùi hơi mẹ thì há cái miệng ra tớp tớp ngay. Tôi bỗng tị nạnh với nó : cái thằng tham, bú đã mà nhác thấy mùi vú cũng a vô liền. Tôi đứng ngẩn ngơ theo dõi. Thằng nhỏ ngậm một bên, sữa ra không kịp nuốt, sặc lên sặc xuống, còn bên để không thì sữa phún ra thành giọt liên tiếp. Tôi hối chị : bịt đầu vú lại để sữa chảy ướt hết. Tôi nghe chị càm ràm : ăn cực mà sữa đâu sanh nhiều dữ, lắm khi chưa kịp
tới giờ nó ăn cương nhức khó chịu. Tôi ao ước gì đâu, không dám thố lộ ra, nhưng nghĩ bụng giá được bú dùm cho chị đỡ khổ thì hay biết mấy. Chị nhìn tôi cứ đứng lăng xăng như đi làm rể thì nói ghẹo : chộn rộn tính đi đâu mà lấp ló đứng mỏi chưn, ngồi ghé đây có sao. Chị xê người xích vô nhường chỗ, tôi ngập ngừng ngồi xuống. Mùi sữa hoi hoi làm tôi muốn nghẹt mũi. Nhìn từ ngang bên người, tôi thấy cái bên thằng cu Tý đang mút thì xẹp ra xẹp vô, còn cái bên kia thì thu lu một lọn dầy như bắp chuối hột mới đơm, coi bự dữ.
Những lời đối đáp không đầu không đuôi như thế lâu dần trở nên hết sức tự nhiên, vượt qua khỏi mọi cấm kỵ lúc nào không hay, cả chi cả tôi đều say sưa bị lôi cuốn vào những thách đố nhau cởi mở.Chị dù sao cũng đã trải qua chuyện yêu đương, ăn nằm, trai gái, lại có thằng cu Tý nữa nên chắc là phải sành hơn tôi nhiều. Còn tôi, sức trai đang lớn, thứ gì cũng ngờ nghệch, lại thêm tọc mạch tò mò, nên quấn lấy chị mà hỏi nhiều câu bất nhơn quá ể, phụt ra miệng rồi vội ân hận liền.Vậy mà chị không giận, thứ gì đáp được thì đáp, điều gì chưa biết thì thôi. Tôi rất lấy làm may mắn có được một nơi kín đáo để thăm dò, tìm hiểu những điều thắc mắc. Dưới con mắt tôi, chị còn trẻ, bén mùi yêu đương chưa đậm, nay anh bồ vọt đi mất tiêu, chắc là cũng rộn ràng lắm chớ.Vậy nên tôi thẳng thắn đặt vấn đề để xem chị trả lời thế nào. Có lần tôi hỏi ngay chót : chị có khi nào chị bị ám ảnh vì nhớ tới những cử chỉ vuốt ve mà anh đã để lưu lại nơi chị không. Tôi thấy chị im im suy nghĩ, tưởng tượng một lúc rồi đáp : có chớ, con người mà, ai chẳng vậy.Qua được bước đầu, tôi bạo dạn lấn tới hỏi thêm : chị nói ai chẳng vậy là nghĩa thế nào, hổng lẽ những vồ vập lan man vậy trở thành ám ảnh dài dằng dặc. Chị lại trầm ngâm một lát và giảng : em cứ nghĩ như vầy nè, ví như một người chưa biết gì hết thì khơi khơi chẳng sao, còn đã trong vòng tay nhau thì khó quên được lắm. Huống chi trai gái bện nhau đâu phải chỉ nắm cái tay, vuốt cái má hay nhìn nhau mà đủ no ứ cổ.Tôi hóa ghiền nghe những lời sôi nổi này. Tôi đeo đẳng yêu cầu chỉ dạy cho những điều xem ra vô cùng lý thú. Chị nói dửng dưng : chắc em cũng đoán ra, trai gái yêu nhau thì ngoài việc ôm hun hít còn đi xa hơn nữa. Chị ngập ngừng như đắn đo rồi nói lấn nói lướt : ví như em gặp cô nào chẳng hạn, tránh sao không nao nức tìm tòi. Trước một người khác giống, anh nào chẳng xun xoe đòi khám phá những điều mình còn lờ mờ chưa tỏ.Tôi có vẻ chăm chú nghe, chị thẳng tuột nói luôn : chẳng úp mở gì nữa để em rút kinh nghiệm, anh trai nào lăng xăng đến gái là trước sau gì cũng tìm cách đụng chạm và mằn mò cho được. Phương chi trời sanh người nữ có nhiều thứ lôi cuốn quá mà, không trách đàn ông con trai bị lụy.Thấy tôi băn khoăn, chị đặt câu hỏi với tôi : chị hỏi thiệt khi em nhìn con gái, em thấy gì trước nhứt. Tôi có vẻ e dè, chị khuyến khích vô : có phải em lom lom nhìn vô ngực của cô ấy không ? Tại sao vậy ? Vì hai trái vú lù lù ra đó, nó vừa là vật trang trí sắc đẹp cho người nữ, nhưng đồng thời cũng là nơi mời gọi phái nam. Bình dị nó chỉ là một lọn thịt, nhưng khi xung động thì nó thành một lợi khí. Có hơi đàn ông đụng chạm là nó rắn cương dần, các anh thấy hay hay mò day sờ soạng mãi.Và chị nghiêm trang hỏi kỹ tôi : em có thấy trai nào gặp vú phụ nữ để ra mà không lấm lét ngắm trộm. Cái nhìn của các anh như diều như quạ, làm xoáy móc da thịt con gái ra, mới đụng sơ sơ là một hai chiếm cứ bằng được, hết măn lại vò, xoa nắn và bóp xịt xịt. Rồi khi người nữ hòa đồng là y như các anh ghé mũi, môi vào hun hít, chưa kịp nhận ra thì có anh đã nhanh nhảu ngậm lấy ngay.Bỗng dưng chị say sưa như bị ma ám : cái miệng nhay, cái tay mò thấy ghét. Chị em nhộn nhạo chừng nào thì các anh càng mê chừng đó, vú mớm mà các anh xem như trò chơi, vồ vập, quăng quật và làm nẫu nhão hết trơn hết trọi. Tôi cũng bị lôi cuốn theo chị nên mặt đừ ra thì nghe chị trêu chọc : như em vậy, mỗi lần nhìn chị tốc áo ra là y như bần thần hết cả. Ngó mắt em gian gian là, cái miệng thằng cu Tý chót chét một thì em nhốp nháp còn ớn chè đậu hơn.Thấy tôi tiu nghỉu như mèo bị tạt nước, chị vội chữa cháy ngay được : nói thế thôi, chớ chị không trách, trái lại chị còn mừng là khác. Con trai nhìn vú mà lim dim, líu ríu như vậy chứng tỏ là có sức khỏe, chứ thấy ngực đàn bà mà nguây nguẩy thì đúng là giống tam tam.Rồi chị ra vẻ hiểu biết : chị thông cảm cậu. Nhiều lúc trông cậu thật tội cũng muốn cho cậu hưởng xái một tí, nhưng ngặt là chị chưa quen, thôi thì để từ từ chị em thân thiết hơn cũng không vội.Tôi hớn hở vô cùng, như vậy là chị đã nắm được hết cõi lòng lieu xiêu của tôi. Bỗng dưng tôi nhìn chị đắm đuối và lẩn quẩn không muốn rời, chị phải gắt nho nhỏ : em chỉ nên xụ mặt khi chỉ có hai chị em mình thôi, trước mặt cô em đừng làm vậy, cô cười chết.Chẳng rõ vô tình hay hữu ý, thằng cu Tý bú xong, chị đặt nó ra giường và lùi lũi đứng dậy. Tà áo mở toang hoác của chị thiệt bất nhơn vì nó đùa đùa cọ lên đầu vú làm tôi muốn chết điếng. Tôi nhìn không chớp, mắt dại hẳn đi, nghe chị than : tội nghiệp chưa, làm như nhỏ lớn chưa được sờ ngậm vú.
(Hết truyện tình khiêu dâm gái một con Mới Hay)