Sau một hồi suy nghĩ, Tính reo lên mừng rỡ:
– À Phải rồi. . . Phim ma.
Chàng quơ ngay một cuốn Dracula, loại phim ma cà rồng, chuyên hút máu đàn bà con gái…
Tính tắt hết đèn đuốc trong nhà trước khi trở lại ngồi bên cạnh Thuận trong chiếc soía cũ kỹ. Trên màn ảnh tivi, phim đã bắt đầu.
Loại phim kinh dị của Mỹ đã đạt dến trình độ siêu đẳng. Từ cách thu hình, cho đến âm thanh cộng với tài nghệ của diễn viên làm cho người xem có cảm tưởng như mình đang sống với câu chuyện ghê rợn. Đến một đoạn bất ngờ nhất, con quỉ Dracula xuất hiện, nước da xanh mét nhe hàm răng bê bết máu xông thẳng tới cô gái. Thuận thét lên một tiếng, nhào đến ôm Tính chặt cứng. Tính làm bộ tĩnh, trấn an Thuận, dù trong bụng cũng hồi hộp:
– Phim ảnh inà. Có gì đâu mà em sợ.
Thuận vẫn còn run. Nàng nói hổn hển:
– Trời ơi? Ghê quá. Nó làm em muốn đứng tim.
Vừa nói Thuận vừa nắm tay Tính đưa lên chỗ “trái tim” của nàng.
Không bỏ lỡ cơ hội. Tính vòng một tay qua cố Thuận, tay kia vẫn để yên trên bộ ngực căng tròn của Thuận mà vuết nhè nhẹ.
Thuận làm như dang say mê theo dõi chuyện phim, nhưng thực sự người nàng đang rạo rực trong từng thớ Tính xoa nắn hết vú bên nầy tới vú bên kia. Cho
tới lúc Thuận chịu không nỗi nữa, nàng xoay người úp mặt vào ngực Tính, phản đối một cách rất dễ mến:
– Nhẹ nhẹ, coi chừng đau em.