Hòa quay lại nhìn Nam thắc mắc. Nàng chẳng hiểu tại sao mấy bữa nay Mỹ có vẻ xa cách đối với nàng. Hòa đem chuyện dó ra hỏi. Nam tĩnh bơ mà trả lời:
– Anh dâu có biết. Chắc là tại nó. . . muốn chồng chứ gì.
Mà thật vậy, Nam hiểu em mình hơn ai hết. Chàng đã biết Mỹ yêu Tính, nên đã nhiều lần ca ngợi Tính trước mặt Nam. Hiểu ý Mỹ nên Nam đã lưu tâm đến Tính nhờ vậy cho nên Tính được lên làm chức Trưởng xưởng sận xuất như ngày hôm nay.
Tất cả những gì có thể làm cho em gái chàng đều không từ chối. Còn cái chuyện buồn vui bất chợt là chuyện của nó, dâu có mắc mớ gì tới chàng. Nam quay sang bảo vợ:
– Thây kệ nó. Để ý làm gì.
Hòa vẫn chlta an tâm. Nàng trách chồng:
– Gia tài chỉ có hai anh em. Anh phải tìm hiểu xem có gì mà Mỹ hỏng dược vui như vậy.
– Anh là đàn ông, làm sao hỏi nó cho tiện. Đáng lẽ em hỏi nó mới đúng. Chị dâu với em chồng để tâm sựvới nhau hơn chứ.
Hòa không nói nữa.. Nàng tiếp tục buổi cơm mà đầu óc cứ bị ám ảnh bởi thái dộ của cô em chồng hoài. Khác với nhiều gia đình. Chị dâu, em chồng hoặc anh rễ với em vợ không ưa nhau. Đằng này, hai chị em Hòa với Nam và Mỹ đã hiểu nhau từ lâu. Trước khi lấy Nam, Mỹ và hai chị em nàng đã là bạn với nhau. Và Hòa cũng không quên ơn Mỹ đã đưa hai chị em nàng vào làm việc ở xí nghiệp của Nam. Rồi từ đó mới đưa đến chuyện nàng trở thành “bà giám đốc” như ngày hôm nay.