VN88 VN88

Đọc truyện tình yêu chuyện 18+

Nhìn Tuấn cúi gầm xuống, mặt đỏ như gấc, ai nấy đều cười thầm. Một lát sau, các món ăn được đem ra cùng với một bình trà thơm. Thế là 4 người cùng nhau ăn uống thật ngon lành. Chẳng mấy chốc đĩa nào đĩa nấy đã sạch trơn. Tuấn mau mắn đứng dậy ra trả tiền. Mọi người cũng không ai cản, để mặc kệ cho chàng ta ra quày tính tiền.
Bốn chàng sau đó ra xe. Thanh là tài xế, có Phi ngồi bên cạnh. Băng đàng sau thì Tuấn và Giang ngồi. Trong khi xe nổ máy, Giang gợi chuyện hỏi Tuấn, nào là về công chuyện làm ăn…, chừng nào lấy ngày nghỉ đi chơi?… Tuấn tình thực trả lời từng câu một rất vui vẻ vì thấy không có ai nói gì đến những chuyện mà chàng ta kỵ nhất.
Mười lăm phút trôi qua. Tuấn bỗng nhìn ra bên ngoài cửa sổ ngắm cảnh. Chàng ta bỗng ngạc nhiên khi thấy con đường đang đi lạ hoắc. Tuấn lên tiếng hỏi:
– Thanh! Sao bồ đi đường gì mà lạ thế?
Thanh gật đầu đáp:
– Ừ! Hình như tớ đang đi lạc. Nhưng không sao, tớ sẽ tìm ngõ ra để quay trở lại. Chuyện nhỏ.

Tuấn yên tâm không hỏi nữa. Giang lại tiếp tục hỏi thăm Tuấn hết chuyện này đến chuyện khác. Thêm 15 phút nữa mà chiếc xe vẫn thẳng đường lăn bánh, nhưng cũng không thấy đâu ngõ ra cả. Tuấn bắt đầu lo ngại. Chàng liếc mắt nhìn bên vệ đường thấy có bảng đề:

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.