*
* *
Cả Ngố nghe kể tới đây bỗng nóng mặt, hai tay nắm chặt lại, nói lớn:
– Mấy con mụ Việt Nam “dê đạo lộ” trắc nết và mất gốc này thiệt tình! că…c Việt Nam thiếu gì sao không chịu bú mà lại đòi đi bú că…c Mỹ? Chẳng lẽ că…c Mỹ thơm ngon dòn ngọt, bổ hơn că…c Việt Nam à?
Con Năm cười, nói:
– Thì như vậy mới có chuyện để kể!
Cả Ngố nói:
– Nhưng anh nghe mà thấy tức lộn ruột, không chịu nổi!
Con Năm vẫn cười, nói tiếp:
– Không có việc gì phải tức cả. Những thứ đàn bà đó thiếu gì trên đời này. Mà không phải ở giới bần cố nông như em đâu à nghen. Toàn những dân “có học”, có “văn hóa cao”, con nhà giàu, danh giá không đó. Thôi, im lặng đi để nghe tiếp câu chuyện thú vị.
Và con Năm lại kể tiếp…
*
* *
Hôm đó, “Bốn con sư tử” rủ nhau đi “đú đởn”, tìm đàn ông đụ chơi. Đi ngang qua một con đường vắng vẻ, cả 4 bỗng để ý tới một chàng trai trạc tuổi 4 mụ. Ái chợt lên tiếng:
– Ai trông quen quá kìa tụi bây!
Ba người My, Liên và Thu nghe nói nhìn theo tay chỉ. Một thanh niên khá đẹp trai, tướng rất đàn ông tuy nhuộm chút phong trần. Thu reo lên:
– Đúng rồi tụi bây ơi! Nó là thằng Danh ở xóm mình đó!
Bốn mụ thích chí, ôm nhau cười khúc khích. Liên nói:
– Bây giờ trông nó đẹp trai hơn trước nhiều à nghen!
My nheo mắt nói:
– Nhưng không biết că…c nó bự không, và có biết đụ là gì chưa?