*
* *
Cả Ngố lắc đầu, le lưỡi, nói:
– Ghê thật! Đàn bà con gái Việt Nam ở Mỹ ghê thật! Còn quá đàn ông con trai ở Việt Nam đi bắt “bò lạc” nữa!
Con Năm giơ tay nói:
– Im nào! Để em kể tiếp cho mà nghe.
*
* *
Về đến nhà Thu, “bốn con sư tử” lấy rượu mạnh ra khui, mời Danh uống. Danh thật tình không khách sáo, lần lượt cạn ly với 4 nàng xưa kia là bạn ở cùng xóm với mình tại Việt Nam. My đi nấu vài món nhậu đem lên. Cả 5 người cùng nhau uống rượu nhắm đồ ăn thật ngon lành.
Hết Ái đến My… Hết My đến Thu… Hết Thu lại đến Liên, 4 nàng thi nhau cụng ly với Danh. Tửu lượng chàng ta kể ra cũng khá nhưng vì phải tiếp một lúc những 4 người, lại uống gấp đôi mỗi lần cụng ly nên chỉ một lúc sau là chàng ta đã cảm thấy đầu óc choáng váng. Thế nhưng bốn người đẹp vẫn không ngừng “chuốc rượu”. Dĩ nhiên Danh không thể nào từ chối được, phải theo bốn nàng “tới bờ tới bến”. Nhưng rồi sức người cũng có hạn. Đến một lúc nào đó, Danh không thể nào chịu đựng nổi nữa, ngã nhào xuống đất nằm thẳng cẳng.
“Bốn con sư tử” nhìn nhau cười thích thú. Thu làm bộ lay Danh, nhưng thật ra là để dò xem chàng ta đã gục hẳn chưa hay còn tỉnh:
– Danh! Danh! Mau tỉnh lại để uống nữa chứ!
Thấy Danh vẫn nằm yên bất động, “bốn con sư tử” nhìn nhau cười thỏa mãn vì đã đạt được mục đích của mình. My nói:
– Giờ mình khiêng nó vô phòng chứ hả?
Liên gạt đi:
– Vô phòng làm chi cho mệt, nặng thấy mẹ! Làm ngay tại đây cho xong có phải khỏe hơn không?