Cam bú că…c thật tình. Nàng liếm chung quanh đầu că…c Sừng khiến cho chàng nhột quá cười lên nghe sằng sặc. Sừng càng cười lớn bao nhiêu, Cam lại càng hứng chí bú că…c bạo bấy nhiêu. Sừng bỗng thấy că…c mình chợt tê lại, rồi bao nhiêu khí từ bên trong tuôn ra như suối vọt ra đầy miệng Cam. Nhưng Cam vẫn không ngừng bú. Nàng cũng không nuốt khí. Thật sự thì Cam đang khôn khéo, tiếp tục bú că…c chồng vì không tiện dừng lại nhổ khí trong miệng ra. Nàng tiếp tục núc că…c, nhưng để cho khí theo khẽ hở từ hai bên mép khẽ chảy từ từ ra, làm că…c của Sừng ướt sũng. Sừng nhột quá chịu không được, nói không ra hơi:
– Thôi… em… ngừng lại đi… anh… nhột… quá… chịu không nổi…
Cam mới chịu tạm ngừng. Nàng rút miệng ra khỏi că…c của Sừng, lấy giấy lau sơ miệng, đồng thời cũng lau mình, lau că…c Sừng cho khô…
*
* *
Nghe đến đây, cả Ngố cau mày, hỏi:
– Theo anh thấy thì hai vợ chồng này hạnh phúc quá nghe! Có gì đâu mà phải kiện cáo nhau như vậy? Có gì đâu mà gọi là vụ án?
Con Năm gạt đi, cằn nhằn, nói:
– Anh bắt đầu nứng că…c rồi hả! Muốn đụ thì em cởi quần ra cho đụ. Còn như muốn nghe tiếp thì hãy im đi mà nghe em kể có được không? Kể chưa xong chuyện gì hết mà chưa chi cái miệng anh đã tơm tớp… tơm tớp là sao?
Cả Ngố nghe con Năm nói như thế thì không dám hỏi phát biểu thêm điều gì nữa. Thấy Cả Ngố im lặng, con Năm mới chịu kể tiếp…