Bill nghe nói ngừng bú, đáp:
– Không! lô…n` Hil hôi lắm! Mới ngửi thấy mà anh đã phát tởm rồi!
M. L cười, nói:
– Miệng anh đã chắc gì thơm hơn lô…n` chị Hil chưa mà anh nói thế?
Sực nhớ ra điều gì, M. L lại nói:
– Quên nữa! Trước khi tiếp tục bú lô…n` em thì anh phải xúc miệng đi mới được.
Bill nói:
– Đâu cần em cưng! Sau khi bú lô…n` em xong thì miệng anh thơm rồi. Nếu anh xúc miệng thì đâu còn mùi thơm của lô…n` em trong miệng anh nữa. Và như thế thì miệng anh lại trở nên thúi như cũ.
Monica cười, nói:
– Ừ! Anh nói có lý đó anh Bill. Em tí nữa thì quên. Nào! Bây giờ anh bú tiếp đi thôi chứ!
Bill ngoan ngoãn lè lưỡi liếm lô…n` của M. L. Bỗng nhiên M. L lớn tiếng:
– Ngừng bú! Há miệng ra!
Bill nghe nói ngừng bú lô…n`, ngạc nhiên hỏi:
– Chuyện gì vậy Monica yêu dấu của anh?
Monica cười, đáp:
– Em mót đái quá! Anh mau há miệng hứng ra cho em đái vào. Nhớ phải uống hết đó nghe chưa!
Bill không dám cãi lời, há miệng ra thật lớn. M. L sau đó tiến tới một chút, nắm đầu Bill kê cái lỗ đái nơi lô…n` nàng vào giữa miệng ông ta.
Pssssss…..! Một vòi nước từ lô…n` M. L tuôn ra như giòng suối chảy. Miệng Bill hứng tất cả nước đái của M. L nuốt vào ừng ực như uống nước giải khát, không để phí phạm, lọt ra ngoài một giọt nào.
Đến khi M. L đái xong, nàng lại lên tiếng:
– Anh không bị sặc là hay lắm đó! Bây giờ hãy liếm lô…n` em cho khô để khỏi phí phạm giấy xúc. Muốn làm tổng thống giỏi thì phải biết tiết kiệm của công để làm gương cho dân chúng.
Bill lại lè lưỡi liếm ngay liếm tất cả nước đái còn dính trên lỗ tiểu trên lô…n` của M. L…