Má thằng Long nhận quà tui cho với nét mặt thương mến. Thấy tui cao lớn trưởng thành, bả không dám gọi tui là con như xưa, mà chỉ gọi tên:
– Cảm ơn Phúc. Ủa, ai nào ngờ Phúc lớn lên to cao, đẹp trai như vầy!
Còn tui thì vẫn xưng con như ngày xưa, và gọi bả bằng dì Huyền, là tên con gái của bả. Sau một chầu trà bánh, dì Huyền mời tui và thằng Long ở lại ăn tối.
Xem Truyện 18 đóng mẹ thằng bạn
Trong lúc ăn uống, tui nhắc lại chuyện cũ, dì Huyền sáng mắt lên và trở nên nói nhiều. Nhìn đôi môi dì Huyền chuyển động, một ý tưởng hắc ám len lén vào óc tui, mãi vẫn không tan đi. Ý niệm này làm người tui nóng lên, và dương vật phồng ra, nhưng tui để chân dưới bàn nên không ai thấy. Khi chào từ giã dì Huyền, ý niệm ban đầu đã nhen nhúm thành một chương trình.
Từ đó tui gọi điện thoại và lại thăm dì Huyền thường xuyên. Có khi tui chở dì đi chợ tàu mua đồ khô, khi thì đi khám bác sĩ, lúc thì trả tiền thuê nhà. Tui làm được mấy chuyện đó vì làm công chức có nhiều thì giờ rảnh. Dì Huyền rất hài lòng vì dì không biết lái xe và chưa rành tiếng. Thằng Long thì khỏi nói, nó cảm kích ra mặt vì nó làm trong hãng xưởng, không có thì giờ lo lắng cho má nó. Cuối tuần thì vợ con thôi thúc, nó cũng chẳng có nhiều dịp lo cho má. Cả hai má con thằng Long chẳng bao giờ nghĩ đến hậu ý tối thùi lui của tui.