Lần mò quanh cái quần xì líp trắng nhỏ của con bé, bác Cơ lựa thế nắm chặt lấy lưng quần xé phăng nó đi. Phẹt! Cái quần rách tẹt ngang bị vất ngang ra sàn gạch. Con bé hơi tiếc cái quần lót vừa mới mua hôm qua, liếc mắt nhìn theo, rồi nhìn xuống. Nó thấy cái đầu của người đàn ông đứng tuổi, tóc đã hoa râm, đang vục vào giữa háng nó, lấp ngay vào giữa bẹn nó hì hục mút liếm như một tên tù đói meo gặp tô súp béo. Nó cảm giác đôi tay bác thô bạo banh mạnh ra hai bên đùi nó ra, đầu bác thục lên thục xuống như thể con chó đang liếm bát.
Xem video chơi con bé tội nghiệp cực hay
Đọc Truyện 18 đứa bé tội nghiệp
Nó nghe bác gầm gừ trong cổ họng. Rên rỉ. Nó không biết rằng cái rên đó không vì cái sướng của cơ thể, mà rên vì cái sướng của tinh thần. Cái sướng của một con dê già tuổi ngoài 40 mà được gậm nhấm đám cỏ non. Thật ra nếu không phải được cái mã Việt kiều thì dễ gì bác kiếm được con bé ngần ấy tuổi, đáng làm con của bác, để cho bác hả hê. Một hai trăm đô đối với bác thì quá ít ỏi để hưởng một con nai ngon như thế, nhưng số tiền đó nhân lên cả chục ngàn lần xứng đáng với con bé. Cũng biết, con bé nhà nghèo, phải bán thân xuống quán Karaokê làm tiếp thị, hứa chỉ bán nghệ không bán thân để nuôi cơm cả gia đình. Má nó làm công cực khổ hàng ngày kiếm được vài ba chục ngàn đủ hai bữa cháo rau. Bà Ngoại bệnh, tiền thuốc không ai lo. Những lúc hên lắm mới gặp được người sang giàu như ông Cơ đây boa cho nó thật nhiều tiền. Gạ gẫm nó. Năn nỉ mãi nó mới xiêu lòng. Tuy ông hơi lớn tuổi nhưng nó cũng không ngại. Ông làm sao, làm gì trên thân thể mới lớn của nó, nó cũng chịu, miễn sao nó được nhiều tiền như lời ông đã hứa. Dù sao thì nó cũng ham lắm. Nó biết rằng chỉ việc nằm ngửa ra cho người ta chơi năm mười phút thì nó sẽ được ăn ngon, được mặc đẹp, được se sua chưng diện với bè bạn của nó. Nó làm tuốt. Nó quyết định bán trinh cho ông…