VN88 VN88

Em còn bé lắm chị ơi – truyện cực dâm

– Hoài Thương kiếm gì đó, để quên sao?
– Thương để quên cây viết của cha tặng ngày sinh nhật.

Hông và mông cô ấy khẽ nhích và vô tình chạm vào người tôi, khoãng cách gần làm tôi cảm nhận được mùi thơm dể chịu của hoa hồng.

– Nước hoa thơm dịu quá đó Thương.

Thương không trã lời có lẽ là không nghe thấy câu nói, chỉ cúi xuống mong tìm cây viết nơi sàn nhà, chắc cây viết rơi đâu đó nên Thương quên nhặt. Khi cúi xuống, cổ áo rộng nên không che dấu hết hai bầu ngực trắng được nịt lỏng bởi chiếc xú cheng màu đen. Màu trắng toát của hai bầu nhũ hoa tương phãn với màu đen của xú cheng bật nét quyến rũ kinh khũng. Hoài Thương khẽ ngẫn đầu lên và bắt gặp tia nhìn của tôi. Thương ngồi thẳng lên và khẽ kéo hai cổ áo lên một chút như ra dấu cho tôi biết là cô ấy biết rõ tôi muốn nhìn gì.

– Cây viết ở dưới ghế của anh, anh làm ơn nhặt dùm, mấy dãy ghế ở giãng đường này chật quá!
Không nói gì, tôi cúi xuống và dễ dàng nhặt được cây viết.

– Cám ơn anh! Anh Minh nè.. cả khoá vừa rồixôn xao khi biết kết quã cuộc thi cuối cùng vừa qua của anh. Thương rất tiếc và mong anh đừng nãn chí. Các thầy cũng buồn cho sinh viên xuất sắc như anh.

– Tôi mất học bỗng cho kỳ tới cũng không nghiêm trọng lắm đâu Thương, chỉ cực thêm chút xiú. Hồi trước đi sửa xe và cộng thêm học bỗng là đủ sống, bây giờ phải ghi số đề thêm cái bàn nhõ bán vé số cũng tiện mà?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.