Mạnh đứng đậy, bế Xuân Mai, đặt nàng nằm xuống thảm. Chàng kéo quần lót của nàng xuống quá đầu gối, nằm đè lên trên, lấy đầu banh chân nàng rộng ra, lưỡi liếm đùi, liếm háng, liếm lồn. Xuân Mai cảm thấy đê mê, muốnvứt bỏ chiếc quần lót cho đỡ vướng. Nàng nói: “Quần lót của tôi, hãy cởi nó ra “Mạnh ngẩng đầu, nhìn Xuân Mai nói: “Bây giờ em là của anh cho đến khi chiếc quần này được tháo ra khỏi người em “
Xuân Mai lắc đầu qua phải, qua trái liên tục, rên rỉ: “Ôi Trời ơi , tôi chết mất…..” Chiếc lưỡi điêu luyện của Mạnh đưa Xuân Mai đến tuyệt đỉnh khoái lạc. Dâm thủy ào ào tuôn ra. Mật ngọt ra đến đâu, Mạnh uống cạn đến đó, không để rơi rớt giọt nào. Thân nàng co giật như người động kinh, tim đập mạnh, toát mồ hôi bởi chiếc lưỡi của chàng. Cuối cùng Mạnh cũng kéo chiếc quần lót ra khỏi chân nàng, để nàng nằm thở trên thảm.
Sau cơn mê, sức khỏe đã phục hồi, Xuân Mai xoay người nằm nghiêng, chống khủy tay xuống thảm nhìn thấy tất cả những người đàn ông đều đã trần truồng, tay người nào cũng cầm con cặc cứng nhắc của mình, thủ dâm. Bốn con cặc kích thước cũng xuýt soát như nhau, riêng cặc Thông lớn hơn của Khôi nhưng ngắn hơn một chút.
Xuân Mai bò lại gần để được nhìn tận mắt cặc Thông. Lần đầu tiên nàng được nắm nó trong tay. Nó lớn gần bằng cổ tay Xuân Mai. Nàng ngước mắt nhìn chàng và hỏi: “Trời ơi…..Cặc anh lớn quá ! Anh thường dùng nó để làm gì ? Anh có muốn đút nó vào lồn em không ? Chưa biết lồn em có nuốt được nó không, nhưng em cũng phải thử xem sao. Anh có muốn thử không ? “