Mấy ngày sau, Nga ói mửa quá chừng. Sinh nghi ngờ, lập tức đưa nàng đi bác sĩ . Chuyện đáng lo lắng đã xãy ra … Cái thai trong bụng nàng là đứa con oan nghiệt đã xui khiến.
Sinh đưa em gái chàng về nhà . Bao ý nghĩ chồng chất trong cái đầu nhỏ bé đã rối bung sợi tơ lòng của chàng bây giờ càng thêm rắm rối . Để hay là phá ? Phá thai là có tội, chàng không thể nào giết chính đứa con của mình, nhưng để rồi làm sao ? Sự dị dạng của thai nhi do sự kết hợp của anh em càng làm cho Sinh khó xử . Hỏi ý Nga thì nàng lại nói không biết. Sinh đoán là nàng cũng như mình, muốn giữ đứa con trong bụng song lại sợ đứa con không tốt. Nếu như muốn giữ thai nhi thì chuyện anh em kết hợp nhau làm sao dám nói cho ai biết. Đương đầu với xã hội mai này, rồi bè bạn, và thân nhân là một chuyện khó khăn khôn cùng. Nếu như đứa con sau này bình thường thì tốt rồi, nhưng khi nó lớn lên, nó sẽ tìm hiểu và biết được cha mẹ chúng là anh em ruột thì sao. Nó sẽ phản ứng gì? Chưa kể cách xưng hô như thế nào, nó sẽ kêu Sinh là cha hay là cậu, gọi má nó là dì hay sao? Còn Nga đối với Sinh đã không còn là vợ nữa. Song đứa con do chính chàng tạo ra thì phải gọi chàng là cha, gọi Nga là mẹ thì mới phải. Nghĩ đến đây, nghĩ đến đứa con kháu khỉnh gọi mình bằng tiếng ?cha?, Sinh quyết định giữ thai nhi . Dù đứa bé có dị dạng cỡ nào, Sinh sẽ sẵn lòng nuôi cho hết kiếp. Chàng quyết định vẫn sống chung với người em gái cho tới ngày nàng khai hoa nở nhụy rồi sẽ dọn đi. Nga thì bẩm tính hiền lành, nghe Sinh bàn thế thì cũng nghe theo .