Anh chị Ba bây giờ làm lớn, chị chủ nhiệm hợp tác xã, anh thì phòng tổ chức toàn miền Nam, nhièu bổng lộc, mà thằng Tú đưa con cưng độc nhất từ khi bị chết đuối cần người săn sóc.Thân õ làm tài xế cho anh Ba, còn Mơ chỉ có việc trông em, lương anh chị Ba trả hậu, lại còn can thiẹp với địa phương cấp cho vợ chồng Thân một mẫu ruộng làng.
Lần đầu gạp ‘em Tú ‘ Mơ không khỏi sửng sốt. Trước nghe nói em Tú cần người trông coi, cứ tưởng đâu là một cậu bé. Bây giờ mới biết em đã lớn, có chứng minh nhân dân, đứng cao hơn mẹ, người thì to lớn đẫy đà,nhưng mặt mũi thấy ngây ngây. Chị Ba bảo là Tú it nói, mà tính khí hơi kỳ, nhưng cứ biết nhẹ nhàng với em thì thé nào cũng xong.
Chị Ba vừa mở cửa bước vào, thì thằng Tú,mình trần trùng trục mặc mỗi cái quần cụt xanh chồm ra ôm nghiến lấy mẹ, rồi vừa nói vừa gầm gừ:
– Mẹ! mẹ đi đâu lâu thế ?…..con nhớ mẹ quá!..
Chị Ba vừa cười khanh khách vừa giẫy giụa gỡ tay con ra, dỗ dành:
– Mẹ đi công tác mới về dấy ! Ở nhà mấy anh hậu cần cho con ăn uống tử tế không?
Thằng Tú không trả lời câu hỏi của mẹ, nó cúi xuống gục vào ngực mẹ.
Chị ba nâng đầu con dậy dỗ dành:
– Thôi mẹ đã bảo, nhớn rồi, chị Mơ đây chị ấy cười cho
Rồi quay sang vỗ vai Mơ:
– Ấy, nhớn tướng rồi mà cũng có khi phải cho em bú đấy! Từ nay chị Mơ lo cho con, cũng như mẹ vậy, không phải nhờ mấy anh hậu cần nữa.Chi Mơ yêu con lắm đấy, phải không Mơ?
Mơ còn lạ lùng, lí nhí mấp máy môi mà không nói ra lời, gật đầu, nhìn thằng Tú cười. Nó cũng cười lại.
Xem truyện em thư kí ủy ban xã dâm dục
Chị Ba hôn lên má con rôi dắt Mơ ra:
– Thôi, mẹ đưa chị Mơ xuống bếp. Tối nay, chị Mơ lên đây ngủ ở cai ghế bố, thay anh hậu cần.
Vợ chồng Mơ được một căn phòng ở nhà dưới, nhưng chập tối thì Mơ ngủ ngay bên ngoài phòng thằng Tú trông chừng em cho tới khi em ngủ.